Chương 34: Anh yêu em

Lại đây Anh nói, giọng hơi khàn.

Trình Thanh Lam ngẩn người gần năm giây đồng hồ, biết thừa còn cố hỏi: Tới.... tới làm gì?

Diệp Diễm im lặng, ánh mắt kiên định:

"Bây giờ về vẫn còn sớm, Giai Tân chưa chắc đã đến. Chúng ta ở đây nghỉ ngơi một lát."

Nhìn bộ dạng của anh, một kẻ chưa hiểu nhiều về phương diện nào của chuyện

nam nữ như Trình Thanh Lam, lại mang tâm lý may mắn tin tưởng rằng anh

chỉ muốn cô nghỉ ngơi một lát thôi. Cô đi đến, cách anh khoảng một

mét, ngồi xuống bên cạnh anh:

"Phù, mệt thật đấy. Nhưng mà hôm nay rất vui, cuối cùng cũng thấy được thế kỉ XXIII...."

Nửa câu sau bị thay thế bởi một hơi thở khác, vai Trình Thanh Lam bỗng hơi

đau, thân thể ngã xuống giường, bóng dáng cao lớn của Diệp Diễm chắn đi

ánh sáng. Hai tay anh giữ chặt Trình Thanh Lam, hai chân quỳ giữa hai

chân cô.

Tất cả đều xảy ra quá nhanh, Trình Thanh Lam chỉ thấy đôi mắt đen thẳm kia

như có cái gì đó đang thiêu đốt, sắc bén vững vàng nhìn chằm chằm vào

cô. Ngay sau đó, anh liền cúi mặt xuống, mang theo hơi thở tinh khiết mà nóng bỏng của đàn ông, trong nháy mắt bao phủ lấy cô. Anh thành thạo

cạy mở môi cô.

Bả vai và cánh tay Trình Thanh Lam bị giữ thật chặt, không cách nào nhúc

nhích. Trái tim trong lồng ngực đập thình thịch liên hồi. Hơi bối rối,

cũng hơi sợ hãi. Họ vẫn thường xuyên thân mật, mỗi lần anh đều khiến cho cô mãi lâu sau cũng không thể bình tĩnh nổi.

Thế nhưng, đây vẫn là lần

đầu tiên họ thân mật ở một nơi nguy hiểm như.... ở trên giường.

Diệp Diễm vẫn theo thói quen là người dẫn dắt, mỗi lần thân mật anh tiến

công hệt như tác phong chiến sĩ của mình, kiên định, chính xác, mạnh mẽ. Hôm nay thân thể cô lại bị anh khống chế đến mức không nhúc nhích nổi.

Mặc dù lúc này môi của anh cũng chỉ lưu luyến nơi môi lưỡi và hai má của cô, cô lại cảm thấy căng thẳng hơn bất cứ lần thân mật nào trước đây.

Như vậy không phải trạng thái mặc chàng xử lí sao?

Anh buông em ra.... Khi đầu anh tựa vào nơi xương quai xanh của cô, cô mới vất vả lên tiếng Đau quá....

Lực nắm trên tay nhẹ lại một chút, nhưng vẫn không buông ra. Đầu của Diệp

Diễm tựa vào đầu cô, hơi thở phả vào tai cô, ngậm lấy vành tai cô, nhẹ

nhàng cắn mút.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!