Chương 12: (Vô Đề)

Lý Ngật Chu về muộn hơn dự kiến của cô một tuần, lần này tới nhà anh cùng Hứa Đình Ưu và Hứa Nguyên Hạo đã cách lần cuối cô gặp anh ba tuần.

Lâu rồi không gặp, anh đã cắt tóc, trông sạch sẽ, thoải mái, tươi tắn hơn. Mặt anh vẫn như trước, dịu dàng cùng với nụ cười nhàn nhạt, nhưng khi dạy dỗ người khác vẫn có sự sắc bén.

Ba người dựa theo quy trình trước đó, trước hết là bị anh kiểm tra mấy bài thi gần đây, sau đó ngồi thành hàng trong thư phòng làm bài tập, rồi mới tới giảng đề.

"Người đâu rồi, Lý Ngật Chu."

"Chu ca! Bọn tôi tới rồi!"

Bên ngoài đột nhiên có tiếng người gọi, Lý Ngật Chu đang giảng đề cho Hứa Đình Ưu, nghe thấy âm thanh, anh bảo cô tự suy nghĩ kỹ trước, còn mình đi ra ngoài xem thử.

Có bốn người tới, Hứa Nguyên Hách, Triệu Kha, Tống Sơ Toàn, và cả lớp trưởng lớp họ – Trần Khải, trên tay mỗi người đều cầm rất nhiều nguyên liệu nấu ăn.

Bọn họ nghe nói hôm nay anh đã trở về, lại nghĩ lâu rồi chưa liên hoan, bèn mua nguyên liệu nấu ăn trực tiếp giết tới cửa.

Lý Ngật Chu nói: "Đã nói với các cậu là mấy đứa nhỏ này còn chưa xong, tới sớm như vậy làm gì."

"Còn không phải nghĩ tới sớm để chuẩn bị sao, dù gì cũng là tự nấu ăn." Triệu Kha thò đầu về phía trước xem xét: "Ai da, đều đang ở đây ngoan ngoãn làm bài tập sao?"

"Ừ."

Hứa Nguyên Hách đi về phía thư phòng: "Hai tiểu quỷ kia còn biết nghe lời à?."

Lý Ngật Chu: "Miễn cưỡng."

Hứa Nguyên Hách đứng ở cửa thư phòng, ba người còn lại cũng tò mò đi theo tới cửa thư phòng. Vì vậy, Phương Nam Chi vừa ngẩng đầu lên liền nhìn thấy mấy đôi mắt ở cửa, cô sợ tới mức suýt nữa đã làm rơi bút.

Hứa Nguyên Hạo lại rất vui: "Anh! Sao mọi người lại tới đây, chơi cái gì vậy!"

Hứa Nguyên Hách: "Chơi cái khỉ, làm bài tập của em đi."

Hứa Nguyên Hạo cũng không tức giận, cậu nhìn về phía nữ sinh duy nhất ở cửa: "Chị Sơ Toàn, chị cầm cái gì vậy, mang đồ ăn ngon tới cho bọn em à?"

Tống Sơ Toàn cười với cậu: "Đúng vậy, mua rất nhiều đồ ăn ngon, còn phải tự mình làm nữa. Các em mau làm bài tập đi, làm xong ra giúp đỡ."

"Được ạ!"

"Được rồi, các cậu đều ra ngoài đi, đừng quấy rầy bọn họ." Lý Ngật Chu bắt đầu đuổi người: "Tự mình dùng phòng bếp đi."

Triệu Kha: "Được rồi! Chu ca vất vả rồi!"

Lớp trưởng Trần Khải nói: "Tôi đi rửa rau trước."

Tống Sơ Toàn nói: "Tôi cũng đi rửa rau trước, Lý Ngật Chu, cậu nhanh lên nhé, hôm nay cậu phải nấu hai món đó."

Lý Ngật Chu không có bộ dáng gì, kéo ghế ngồi xuống, đưa lưng về phía mọi người, giơ tay ra hiệu bọn họ nhanh chóng rời đi.

Tầm mắt Phương Nam Chi dừng lại trên người Tống Sơ Toàn một lúc, hôm nay cô ấy mặc một bộ váy rất đẹp, màu trắng gạo, trông vừa đáng yêu vừa hoạt bát.

Cô lại im lặng cúi đầu.

Sau khi mọi người rời đi, cửa thư phòng cũng đóng lại.

Lý Ngật Chu nhìn hai người đang có tâm tư xao nhãng, bèn gõ nhẹ vào mặt bàn: "Hứa Đình Ưu, em tới trước đi."

"Ồ…"

Hai chị em nhà họ Hứa hiển nhiên không ngồi yên được, Lý Ngật Chu dứt khoát tăng tốc giải quyết xong hai người bọn họ rồi thả họ ra ngoài.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!