Chương 30: (Vô Đề)

Edit: Nhất Thanh

Beta: Quả lê an tĩnh

Khung cảnh tựa như dừng lại.

Bên ngoài phòng bệnh có tiếng bước chân của y tá đi qua, Chương Hướng Duy nhất thời hoàn hồn: "Thầy Hoắc tỉnh rồi ạ?"

Hoắc Kham bày ra bộ dáng như vừa mới tỉnh ngủ, nghi ngờ mà cau mày: "Sao lại đến đây?"

"Dạ" Chương Hướng Duy gãi gãi phía sau gáy, "Em tan làm nên tới thăm thầy ạ"

Hoắc Kham không nói gì.

Tay Chương Hướng Duy chuyển động sau gáy, dùng sức xoa bóp để bản thân bình tĩnh hơn một chút: "Ban ngày em không thể tới ngay, vẫn luôn ở phim trường đóng phim, nhưng thật ra em cũng muốn đến, thế nhưng... Thế nhưng em... Em sợ em..."

Điện thoại di động trong túi vang lên.

Cảm xúc và giọng nói của Chương Hướng Duy bị cắt ngang, sự hoảng loạn trong mắt cũng biến mất, lại trở về sáng trong: "Thầy Hoắc ơi, em ra ngoài nghe điện thoại nhé ! "

Hoắc Kham nói: "Định đi đâu, nghe ở đây đi"

Hoắc Kham liếc mắt nhìn điện thoại của cậu: "Bạn gái tìm à?"

"Không ạ, không hề" Chương Hướng Duy vội vàng giải thích, vừa lắc đầu vừa xua tay, "Em không có bạn gái! Không hề ạ!"

Cổ họng Hoắc Kham mơ hồ phát ra một tiếng thở dài,

Áo phông trắng, quần bò, tóc ngắn gọn gàng, một đứa trẻ thiện lương, thật đáng yêu làm sao.

Hoắc Kham nhíu mày: "Vậy thì có gì mà phải tránh?"

"..." Chương Hướng Duy trề môi, là em sợ làm phiền thầy thôi...

Trong phòng bệnh có mùi thơm nhàn nhạt,

"Vừa mới về đến nhà", giọng ba Chương trong điện thoại đượm vẻ mệt mỏi, "Gần đây bệnh viện rất bận, ba cũng không có thời gian hỏi chuyện của con, con thế nào rồi?"

Tuy rằng mấy hôm nay bị tin đồn quấn thân, thế nhưng cũng giống như những ngày khác, cậu không thấy có gì khác biệt cả.

Ba Chương hỏi: "Mẹ con rất nhớ con, lúc nào thì mới có thể về nhà thế?"

Anh Văn đã sắp xếp cho cậu một vài công việc, cậu đều bàn bạc để xếp hết vào sau khi đóng máy, bởi vì phần sau của bộ phim cảm xúc nhân vật đều ở trong trạng thái cực kì u ám, cậu không muốn xin nghỉ, sợ sẽ ảnh hưởng đến trạng thái của mình.

"Được rồi", ba Chương nói, "Nếu lúc đó ông chủ của con cũng đến thành phố A, thì con mời người ta đến nhà mình ăn bữa cơm"

Câu tiếp theo của ba chính là: "Ba muốn xem một chút rốt cuộc chuyện 24CP của hai đứa là thế nào"

Khác gì động đất không cơ chứ.

Đại khái là đang trong tư thế chuẩn bị diy* khi xem phim thì bị bắt gặp, xấu hổ kinh khủng.

*Do it yourself = quay tay

Hiện tại cậu đang ở trong phòng bệnh, sau lưng lại là khách quen trong mỗi giấc mơ của cậu gần đây, chuyện này không nói tiếp được nữa, chỉ nói một chút thôi cậu đã thấy chột dạ đỏ cả mặt rồi.

Bỗng nhiên có một ánh mắt từ trên giường nhìn tới, sau lưng Chương Hướng Duy tê rần, cậu đứng băn khoăn giữa hai lựa chọn "quay" hay là "không quay" đầu.

Thôi vẫn không nên quay đầu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!