Chương 2: (Vô Đề)

Edit: ( Nhất Thanh )

Beta: Lê

Sau ngày đầu tiên tiến tổ, Chương Hướng Duy đã hiểu rõ mọi thứ.

Trợ lý đạo diễn hô "action", cậu chính là Kiều Cùng, gào gào thét thét ngây thơ dại dột bị người ta bức ép, bị lừa còn giúp người ta đếm tiền, trước kia cậu ta trông cũng giống như ma quỷ, sau đó nhân vật dần trưởng thành.

Tiếng hô "cut" vang lên, thì bất cứ lúc nào dù ở đâu Chương Hướng Duy cũng có thể ngẩn người, trong đầu toàn là câu nói của Hoắc Kham "Chính là như vậy, cậu làm rất tốt".

Không biết có phải do hắn lúc nói chuyện, hơi nóng thổi ở bên tai mình, ngứa ngáy, giống như có dòng điện xẹt qua, dù vẫn là giọng nói trầm thấp nặng nề, gợi cảm trêu người, nhưng tại sao nghe kiểu gì cậu cũng có cảm giác giống như lời thoại trong phim hành động rẻ tiền.

Ôi tui thật là đáng sợ.

Suy nghĩ của tui quá đen tối.

Lúc tan làm, Trần Hương Hương để Chương Hướng Duy đi ra nhà xe trước, không biết là bận việc gì.

Cậu đứng ở cạnh cửa xe, ngơ ngác nghiêng đầu, bên trong xe là một người đàn ông đang ngồi dựa lưng trên ghế salon.

Nhanh như cắt "Ầm" một tiếng, cửa xe đóng lại.

Hoắc Kham ngồi thẳng dậy, ngẩn người.

Mấy giây sau, cửa xe lại mở ra, đứa nhỏ ló đầu vào, hoang mang rối rắm xin lỗi:

"Xin lỗi thầy Hoắc, em vừa rồi..."

Lời còn chưa dứt, trong lúc vô tình nhìn thấy cái gì đó, mặt cậu biến sắc, nhanh chóng lên xe.

Lại "Ầm" một tiếng.

Huyệt thái dương Hoắc Kham nhảy nhảy, liều lĩnh, trừ 1 điểm.

Thôi, trừ 0.5.

Tính toán một chút, thôi trừ 0,001 đi, trừ nhiều hơn không nỡ.

"Thầy Hoắc, fan tư sinh* của thầy tìm đến."

*Fan tư sinh: fan tư sinh chính là tên gọi của sasaeng fan trong tiếng Trung Quốc

- những kẻ hâm mộ điên cuồng, cực đoan, chuyên bám đuôi và có những hành động gây hại tới thần tượng.

"Ở ngay bên ngoài."

Hoắc Kham không biết đang nghĩ gì, đáy mắt có ánh sáng chợt lóe.

"Thầy Hoắc, em có thể nán lại một lát không ạ?"

Hoắc Kham liếc mắt nhìn thiếu niên đang lo sợ.

"Tùy cậu."

"Cảm ơn thầy Hoắc."

Hoắc Kham dừng một chút, thần sắc trở nên quái lạ, hắn đột nhiên vắt chân phải lên chân trái, làm như không có gì xảy ra cầm quyển tạp chí bên cạnh lên xem, giọng nói thập phần lạnh nhạt:

"Tự tìm chỗ ngồi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!