Chương 45: Biệt thự cạnh biển cực kỳ cực kỳ đáng like một cái!

Edit: Cực Phẩm

Đồ đạc Tạ Nguyên mang tới không nhiều lắm, chỉ cần một cái balô là đủ, Hạ Lạc dự định cùng Tạ Nguyên về phòng cũ để đồ rồi tay nắm tay đi học.

Hảo cơ hữu, cả đời!

Mới vừa bước ra cửa, Thẩm Phóng liền thí điên thí điên chạy tới, vừa chạy còn vừa vẫy vẫy tóc, giọt mồ hôi trong suốt dưới ánh mặt trời chiết xạ ra màu sắc rực rỡ, giống như đang đóng phim.

"Ôi, thật là khéo, lại gặp hai người."

Thẩm Phóng cợt nhả phất tay một cái với Tạ Nguyên.

Tên này có một đôi mắt đào hoa, cười rộ lên nhìn cong cong, rất câu nhân.

"Khéo cái lông ấy mà khéo! Anh tập thể dục cả tiếng đồng hồ, cũng không sợ mệt chết." Tiểu Hạ Lạc nhanh mồm nhanh miệng.

"Ghét ghê, cậu rình xem người ta!"

Thẩm Phóng xấu hổ che mặt, còn xoay xoay mông giậm chân một cái.

Tạ Nguyên rùng mình một cái, kéo kéo Hạ Lạc nhẹ giọng nói:

"Chúng ta không để ý đến hắn là được rồi."

Hạ Lạc gật đầu, cùng Tạ Nguyên lãnh diễm rời đi.

Thẩm Phóng giống như con khỉ bính bính khiêu khiêu xoay quanh hai người, một thoại hoa thoại tự thuyết tự thoại (tự tạo ra cuộc nói chuyện sau đó tự nói tự trả lời).

Tên này không nên gọi là Thẩm Phóng, phải gọi là thần phiền [1]!

[1] Thẩm Phóng /shěn fàng/, thần phiền /shén fán/.

"Hai người muốn đến trường học à, thật là vừa khéo quá, anh cũng muốn đến trường này, để chúng ta tay cầm tay đi học ha! Tiểu Tạ Nguyên, đưa tay cho anh tuấn học trưởng nào."

"Oa, hai người thế là không đúng, cứ như thế không nhìn anh thật kỳ quặc lắm đó đúng không?"

"Loại cảm giác không được để ý đến này… Chậc, bằng không anh cởi truồng chạy nhá?"

"… Hắn nói muốn cởi truồng chạy kìa." Điểm G của Hạ Lạc bị đánh trúng! Trong con ngươi thâm thúy mà cơ trí phóng ra quang mang bảy màu!

"Xem hắn không tồn tại đi."

Tạ Nguyên chưa từng liếc mắt nhìn Thẩm Phóng, mắt nhìn phía trước bước nhanh, bỏ Thẩm Phóng lại phía sau.

"Anh đã cởi quần xong rồi đó."

Thanh âm hoan thoát của Thẩm Phóng từ phía sau truyền đến.

Tiểu Hạ Lạc kích động quay đầu, thậm chí còn nhanh chóng móc ra điện thoại, mở camera dự định chấm mút tí.

Ha ha ha ha bị lừa!

Thẩm Phóng thật vui vẻ vô cùng vui vẻ!

"Người này thật đáng ghét." Hạ Lạc mặt lạnh và Tạ Nguyên đồng thời mắt nhìn phía trước, tức giận cất điện thoại.

"Cậu nhất định phải cách xa hắn một chút, đừng để hắn lừa!"

Còn dám đùa giỡn cảm tình của mỹ thiếu niên thuần khiết à!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!