Edit: Cực Phẩm
"Cho em hai lựa chọn." Trần Tử Hào dán vào bên tai Hạ Triển thấp giọng nói:
"Một, ngoan ngoãn để anh đè. Hai, cho anh đè." Dứt lời, đầu lưỡi linh hoạt bắt đầu dao động nhẹ nhàng ở tai Hạ Triển.
Tai Hạ Triển rất mẫn cảm, cảm giác tê dại lại cực nóng khiến hắn thiếu chút nữa kêu lên, nhưng là một vạn năm tổng công, cảm giác mình bị vũ nhục nghiêm trọng thế, Hạ Triển chính khí nghiêm nghị mắng:
"Lão tử chọn ba! Đánh cho anh phân liệt luôn!!!"
"Một cộng hai bằng ba, tiểu miêu học toán à? Nói cách khác là em mong muốn để anh đè hai lần, thật là nhiệt tình làm người khác cảm động…" Trần Tử Hào câu ra một nụ cười xấu xa, nhướng người lên, kéo hai cổ tay Hạ Triển đang bị còng về phía trước, sau đó cởi cà vạt của mình, dùng cà vạt cột hai tay bị còng vào cột giường.
Quả thật giống như tiểu điện ảnh hoàng bạo!
Vẻ mặt Hạ Triển không cam lòng, cắn môi, vành mắt có chút phiếm hồng.
Lớp trưởng lớp lá Hạ tiểu miêu giống như bị tức đến khóc luôn rồi!
Trần Tử Hào vừa thở dài vừa cởi cúc áo sơ mi của Hạ Triển, vật nhỏ này chẳng lẽ không biết hình dáng đôi mắt đo đỏ cắn môi múm mím của mình càng khiến người ta chịu không nổi sao…
Để trở thành một đại nhân tổng công hợp cách cho nên ngày nào Hạ Triển cũng kiên trì rèn luyện, tuy rằng khi mặc quần áo nhìn rất gầy, nhưng thân thể không hề đơn bạc, đường cong cơ bắp ưu nhã dưới ánh đèn vàng hiện lên màu mật ong, mềm dẻo nhẵn bóng, thoạt nhìn rất mê người.
Buông ra!
Hạ Triển bị ánh mắt nóng rực tràn ngập tình dục của Trần Tử Hào làm cho nổi lên một trận khô nóng, dùng sức giãy giụa cổ tay để tránh thoát ràng buộc.
"Anh con mẹ nó tâm thần! Lão tử không thích anh!"
Em thích anh.
Trần Tử Hào dùng gương mặt nhẹ nhàng ma sát lồng ngực xích loã của Hạ Triển, trầm giọng nói:
"Tim của em đã nhanh nhảy ra ngoài rồi."
"Đó là bị anh làm tức… tức giận!"
Hạ Triển không ngừng hít sâu, muốn cho trái tim đập chậm một chút, nhưng nó càng đập càng nhanh!
Thật sự là không tốt! Cắt đoạn này!
Mặt của em cũng đỏ… Trần Tử Hào lẩm bẩm nói, dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm hai điểm nhạy cảm trước ngực Hạ Triển, bàn tay hơi có chút thô ráp vỗ về chơi đùa da thịt nhẵn bóng tinh mịn.
Hạ Triển vừa khó nhịn giãy giụa vừa điên cuồng tiếp tục kiếm cớ!
"Mặt đỏ bởi vì nóng! Đều con mẹ nó tháng sáu rồi!"
"Không phải điều hoà vẫn mở sao? Hơn nữa chỉ bị anh hôn hai cái thôi, ở đây lại trở nên rất có tinh thần." Trần Tử Hào khẽ cười, cởi ra khóa kéo quần jean của Hạ Triển, móc ra một vật lớn rõ ràng đã thay đổi, miệng lưỡi ôn nhuận từ đầu v* xinh xắn trượt xuống, ở chỗ rốn linh hoạt đánh một vòng, sau đó một ngụm ngậm vào…
Tôi… Thao!
Đây là lần đầu Hạ Triển thể nghiệm loại cảm giác này, thoải mái phảng phất như lỗ chân lông toàn thân đều mở ra, dòng diện nóng rực kích thích từ chỗ bụng dưới bắt đầu khuếch tán ra toàn thân, khiến cho da đầu một trận tê đại, trong ngực bị một trận nhiệt ý trướng đến căng đầy, giống như ngay cả hít cũng không hít vào.
"Đại thúc, anh, anh rất có kinh nghiệm đi… Hắc… Quả nhiên cùng trong lời đồn… A… Kém cỏi!"
Lời đồn gì?
Trần Tử Hào mơ hồ không rõ hỏi, đầu lưỡi ác ý chòng ghẹo nơi đỉnh đầu, dẫn ra một sợi sền sệt màu bạc, cũng không biết là nước miếng hay thứ gì khác, hiệu quả thị giác thật là vô cùng dâm mỹ!
"Phong lưu thành tính tình nhân thành đàn nhân phẩm thối nát!" Tiểu Hạ Triển cuối cùng cũng có thể nói ra một câu hoàn chỉnh không cần chắp vá.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!