Chương 21: Ma Vương giá lâm cực kỳ cực kỳ phiền!

Edit: Cực Phẩm

Hôm sau, Cố Phong và Hạ Lạc ăn cơm trưa xong, sửa soạn đơn giản một chút rồi Cố Phong mượn xe Hạ Triển chở Hạ Lạc đến sân bay.

"Cố Viêm nhỏ hơn anh ba tuổi, cùng tuổi em, em gọi tên là được rồi." Cố Phong vừa lái xe vừa nói.

Bởi vì Hạ Lạc đã xoắn xuýt vấn đề xưng hô xoắn xuýt cho tới trưa.

"Đây là lần đầu gặp người nhà của anh nha…" Hạ Lạc ngồi ghế phụ đứng ngồi không yên.

"Đừng lo, nó không quan tâm mấy chi tiết kia đâu." Cố Phong nhún nhún vai.

"Còn nữa, em cũng hiểu sơ tính cách của nó rồi đấy, ngàn vạn lần đừng tin mấy lời nó nói."

— Trước khi gặp mặt vẫn nên phòng hờ, bởi vì em trai miệng tiện chắc chắn sẽ kể về lịch sử đen tối của hắn! Cố Phong hiểu em mình rất rõ.

Hạ Lạc nhu thuận gật đầu.

Ma Vương điện hạ nói cái gì đều không tin!

Lúc nào cũng giữ vững thái độ nghi ngờ hết!

Hai người đến sân bay có chút sớm, sau khi đứng một lúc ở cửa ra, Cố Phong rất tri kỷ chạy đi mua cho Hạ Lạc một ly sữa ô mai, quả thật chính là một ông xã nhị thập tứ hiếu.

Hôm nay thời tiết khá nóng, người đứng xếp hàng mua nước không ít.

Hạ Lạc một bên điên cuồng hồi sinh đồng hồ một bên khẩn trương hề hề nhìm chăm chú vào Cố Phong, cực kỳ mong muốn hắn nhanh trở về!

Một mình mình đối mặt với Ma Vương điện hạ thật sự đáng sợ được không!?

Lúc này, từ phía sau Hạ Lạc truyền đến một thanh âm trong trẻo êm tai:

"Ngại quá, có thể quấy rầy chút không?"

Tinh thần Hạ Lạc khẩn trương cao độ quay đầu lại, đứng phía sau là một tiểu soái ca thanh tú, trên mặt mang theo ý tứ lễ phép, mỉm cười câu nệ.

Một đầu tóc vàng mềm mại phiêu dật, mặc một chiếc áo sơ mi tay ngắn màu trắng, phía sau còn đeo một hộp đàn màu đen, y như tiểu thanh tân [1].

[1] Tiểu thanh tân: từ này lúc đầu chỉ là một phong cách sáng tác âm nhạc. Sau này được hiểu thành các đặc điểm là ngoan ngoãn, thanh nhã, tự nhiên, giản dị, siêu thoát… Trở thành một danh từ miêu tả sức sống thanh xuân.

Xin chào?

Hạ Lạc nghi hoặc gật đầu.

… Hỏi đường à?

"Xin chào, lần đầu gặp mặt, tôi là Cố Viêm." Cố Viêm giơ tay, lơ lửng giữa không trung một hồi, thấy Hạ Lạc ngơ ngác nhìn mình, không có ý muốn bắt tay, liền thản nhiên thu tay về bỏ vào túi quần.

Ôi ôi ôi ôi ôi!

Người này là Cố Viêm? Quá chớ trêu!

Đầu nhím đâu rồi? Vòng xích chó đâu rồi? Bông tai đâu rồi? Linh hồn Ma Vương đâu rồi?

Lẽ nào không phải là phát ra ba tiếng cười Hắc! Hắc! Hắc! Sau đó phách lối nói

"Ma Vương điện hạ giá lâm đây! Nhanh nằm úp xuống tiếp nhận lâm hạnh của Ma Vương điện hạ!" sao…

Trong lòng Hạ Lạc một bên điên cuồng phát tiết một bên nhanh chóng vươn tay, cùng Cố Viêm bắt tay bù!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!