Edit: Cực Phẩm
Bởi được Cố Phong dốc lòng chăm sóc, cơn sốt của Hạ Lạc rất nhanh liền khỏi, ngày hôm sau chỉ còn lại chút bệnh trạng cảm mạo mà thôi.
Cho nên Hạ Lạc đi học bình thường với Tạ Nguyên, buổi trưa ra khỏi cổng trường, Hạ Lạc thấy cái người gọi là Trần Tử Hào đang chờ ở ngoài.
Khuôn mặt lạnh lùng như khối băng vẫn khí phách bốn phía như vậy!
Quả thật nên cho hắn một tấm bảng đằng kia ghi Hắn là xã hội đen!
Mình có chút việc. Tạ Nguyên có chút buồn bực nói với Hạ Lạc:
"Buổi chiều anh ta sẽ đưa tớ về."
Con mẹ nó, cùng đại thúc hắc đạo ở cùng nhau là muốn đi đâu? Hạ biên kịch bắt đầu não bổ!
"Nếu như anh ta có làm chuyện kỳ quái gì nhất phải gọi tớ tới giúp đỡ! Nếu ba giờ sau cậu không trở lại tớ có quyền cho rằng cậu bị giam trong phòng tối!"
Hạ Lạc nguy hiểm nheo mắt lại, cùng tạ Nguyên châu đầu ghé tai, y như lén lút!
"Gọi anh tớ xin giúp đỡ cũng được, anh ấy mặc đồ lót vào có thể biến thành siêu nhân có sức chiến đấu mạnh hơn tớ một chút…"
"Cậu không nên nghĩ bậy bạ đâu…" Tạ Nguyên rất xoắn xuýt.
Chúng ta đi thôi. Trần Tử Hào tiến lên nhẹ nhàng kéo tay Tạ Nguyên, đỡ hắn lên xe.
BMW 7
-serie gì đó đích thực một chút cũng không khiêm tốn! Chậc chậc!
Ánh mắt Hạ Lạc như con gái xuất giá tha thiết nhìn BMW rời đi, thở dài, ngực một trận trứng trứng đau thương.
Tạ Nguyên lớn lên đẹp, tính cách đẹp, nhân phẩm đẹp, một thiếu niên ba đẹp như thế không thể trở thành chị dâu của mình thật quá đáng tiếc!
Đúng vậy, tiểu Hạ Lạc vẫn rất nhớ đến việc tìm chị dâu, vì hắn lo lắng anh mình bởi vì không tìm được tiểu thụ sẽ cô độc sống quãng đời còn lại!
Kỳ thật có đôi khi hắn nghĩ anh mình rất thích hợp làm thụ, nhưng hiển nhiên anh hắn không cho rằng như thế!
Ba mươi giây sao, Hạ Triển đến.
Tạ Nguyên đâu? Hạ Triển từ cửa sổ ló ra.
"Em biến cậu ấy đi đâu rồi?"
Con mẹ nó, làm sao có thể là em biến? Em có phải Lưu Khiêm [1]đâu!
[1] Lưu Khiêm: một ảo thuật gia nổi tiếng.
Hạ Lạc hừ lạnh một tiếng, ủy ủy khuất khuất ngồi vào trong xe, trong lòng đang rỉ máu!
Vì sao mỗi lần xảy ra chút chuyện gì không tốt, anh trai luôn luôn hoài nghi đến trên đầu em trai mình?
Điều này làm sao em trai vừa hiền lành vừa ngoan ngoãn chịu nổi!
"Hỏi em đó, cậu ấy đâu rồi?" Hạ Triển dùng đầu ngón tay chọt chọt xương sườn Hạ Lạc.
Hạ Lạc giãy dụa né tránh vừa khóc vừa cười!
Ghét nhất bị chọt chọt xương sườn nha nha nha! Xương sườn rất nhạy cảm đó nha nha nha!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!