Chương 4: Tạ chủ long ân!!

Chuyển ngữ: Puny

Thành Dao mặt xám mày tro đi thông ống nước xong, lại trở về phòng thu dọn một lát, thì chuông cửa vang lên.

Tiền Hằng mở cửa, sau đó Thành Dao liền trợn mắt há mồm thấy từng cái từng cái vali hành lý được nhân viên dọn nhà chuyển vào.

Thành Dao nhìn chằm chằm đống hành lý chất đầy phòng khách, người nào nói hành lý của người đàn ông này ít???

Chỉ mới giày, cũng đã hơn mười mấy đôi, âu phục chắc hơn hai mươi bộ, cà vạt vẫn còn nguyên hộp...

So với tủ quần áo nghèo nàn của mình, Thành Dao có một loại cảm giác uổng công mình là con gái.

Trong đống hành lý của Tiền Hằng, vậy mà lại có ba hộp lớn Evian [1].

[1] Evian là một thương hiệu nước khoáng đến từ một số nguồn gần Évian

-les

-Bains, trên bờ phía nam của hồ Geneva. Ngày nay, Evian thuộc sở hữu của Danone, một tập đoàn đa quốc gia của Pháp.

"Về sau đừng lấy nước máy đi nấu nước." Tiền Hằng cảm nhận được ánh mắt của Thành Dao, quay đầu nhìn cô một cái, "Sau này nấu nước đều dùng Evian."

"Thật ra nước máy nấu sôi không có vấn đề gì, sẽ không tổn hại sức khỏe đâu, nếu mỗi lần đều uống Evian kia, thì thật là không khác gì đốt tiền cả."

"Đúng là không tổn hại sức khỏe tôi." Tiền Hằng cười, "Nhưng sẽ tổn hại phong cách của tôi."

"..."

"Mỗi ngày tôi vất vả làm việc, chính là vì có thể trải qua một cuộc sống tùy tâm sở dục [2], đốt tiền, tôi có đủ khả năng đốt." Tiền Hằng nhìn Thành Dao, "Tôi phát hiện rất nhiều người các cô, đều có một loại suy nghĩ sai lầm, cảm thấy mình bình thường tiết kiệm một chút, thì cuộc sống có thể khá hơn một chút. Nhưng thực ra không bao giờ như vậy, muốn cuộc sống khá một chút, vậy thì càng phải liều một chút, tiết kiệm không thể làm cho chất lượng cuộc sống của cô xảy ra thay đổi, phóng thích ngọn nguồn mới có thể."

[2] Tùy tâm sở dục (): tùy muốn làm gì thì làm, cách dùng hiện đại mang nghĩa châm biếm.

"Ừm..."

"Là một nhân viên mang lại lợi ích thừa, cô có thể cùng tôi uống Evian."

Thật đúng là tạ chủ long ân...

Tiền Hằng trước khi trở về phòng, đã cho Thành Dao một chén cháo gà độc, "Hy vọng cô làm việc tốt, không có tôi, cũng có thể trả qua cuộc đời uống Evian."

"..."

*****

Cuối cùng sau khi thu dọn xong xuôi hết tất cả, thì đã hơn tám giờ, Thành Dao vội vàng mở tivi, chuyển đến đài Tinh Mang, cô gần đây đang theo 《 Linh Dao công lược 》, tình tiết nói về nữ nhân vật chính Linh Dao từ một nha hoàn giặt quần áo, từng bước một lên thành nữ thái y chăm chỉ, tình tiết chặt chẽ, quan trọng là Bạch Tinh Manh đóng vai nữ chính trông rất đẹp, kỹ năng diễn xuất lại lên, tình cảm nam nữ của nhân vật chính lại rất ngọt ngào, người xem trực tiếp bùng nổ trái tim thiếu nữ.

Thành Dao xem đến mê mẩn, ngay cả Tiền Hằng từ trong phòng đi ra lúc nào cũng không biết, cho đến khi quảng cáo trên truyền hình.

"Không phải nói, cô kéo chênh lệch với người khác, chủ yếu là xem sử dụng thời gian rảnh sau khi tan việc như thế nào sao?" Tiền Hằng đã lợi dụng điều này, cười lạnh nói: "Không phải chuẩn bị nghiêm túc học kiến thức chuyên môn pháp lý sao?"

"Cái này... có đôi khi trong phim truyền hình thật ra cũng có liên quan một ít đến kiến thức pháp luật." Thành Dao cứng đầu nói, "Kiểu học hướng về niềm vui này, có đôi khi cũng là mở một lối riêng."

Đáng tiếc không may là, ngay tại lúc này, phần quảng cáo chèn vào đã kết thúc, nữ chính Linh Dao lại mặc một thân cổ trang xuất hiện...

Tiền Hằng liếc nhìn màn hình: "Ở trong phim cổ trang học kiến thức luật pháp? Thật là mở một lối riêng đấy."

"Tôi... tôi là ôn lại hệ thống pháp lý của Trung Quốc, trong này cũng có liên quan đến hệ thống hình phạt của Trung Quốc ngày xưa..."

Tiền Hằng nhìn chằm chằm cô.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!