Giọng điệu ấy khiến ngực Đồng Hoài Thanh nhói lên một thoáng.
Thứ này... Trì Dã vẫn chăm chú nhìn cậu:
"Tháo ra đi, đừng đeo nữa."
Tại sao.
Bầu không khí vừa đùa giỡn lập tức biến mất, ánh mắt của Trì Dã trở nên lạnh lùng.
"Không đúng, tại sao cậu lại đeo thứ này?"
Đồng Hoài Thanh ngồi dậy, ngước lên nhìn biểu cảm của Trì Dã.
Đó là ánh mắt gần giống như đang xét hỏi một tội phạm.
Dây đeo lưng không nặng, ngọc và tiền xu trên đó cũng chẳng phải đồ thật, lủng lẳng đung đưa, nhưng lúc này lại khiến trái tim của Đồng Hoài Thanh cũng bị kéo trĩu xuống.
Có ý gì vậy chứ.
Chỉ là một món trang sức, một thứ đồ chơi rẻ tiền thôi mà.
Không rõ Trì Dã đang gian nan nghĩ gì nữa, trái cổ cứ nhấp nhô lên xuống, căng thẳng nhìn chằm chằm Đồng Hoài Thanh:
"Nhất Nặc nói bọn họ đã chửi cậu, chửi... chửi gì vậy?"
Người lạ cản đường, cười lớn hỏi cậu có phải đi bán thân không.
Tóc của Đồng Hoài Thanh dựng lên nhiều hơn, gương mặt nhỏ nhắn hình trái xoan thoáng hiện lên nét mơ màng ngây thơ.
Thật sự cậu cũng không hiểu lắm.
Nhưng Trì Dã thì siết chặt cánh tay, trong đầu hiện lên một khả năng mà hắn không muốn nghĩ đến.
Thật ra hắn cũng có nghe người ta nói rồi.
Là người ngồi cùng bàn hồi cấp hai của hắn.
Một cô gái cột tóc đuôi sam dày, gương mặt tròn trĩnh, từ lúc sinh ra đã bị gửi về quê để tránh chính sách kế hoạch hóa gia đình, đến khi có em trai mới được đón về, mãi mới có hộ khẩu để đi học, nên lớn hơn cả lớp ba, bốn tuổi.
Trong khi bọn trẻ trong lớp vẫn đang sưu tập thẻ mì ăn liền, cô bé đã trổ mã như thiếu nữ, cười rất dịu dàng, giáo viên thấy cô ngoan ngoãn nên cho ngồi cạnh nam sinh nghịch ngợm nhất, để mọi chuyện được yên bình.
Dù sao thì cô bé này thật thà, chịu thiệt cũng không về mách với gia đình.
Sẽ bị bắt nạt, hoặc trong mắt các nam sinh lúc đó họ không hề nghĩ rằng đây là 'bắt nạt'. Mặc dù chưa thật sự bước vào tuổi dậy thì nhưng đã có nhận thức về giới tính, bọn chúng sẽ trêu chọc về ngực cô bé vốn đã bắt đầu phát triển.
Trêu thế nào ư?
Bao vây, cười cợt rồi đẩy người khác về phía cô.
Chúng cố tình gọi cô bé là hoa khôi của lớp.
Nói là bắt nạt ác ý, cũng không hoàn toàn đúng.
Vì chúng chỉ nghĩ đó là trò vui thôi.
Khi ấy Trì Dã không chịu nổi, chủ động dời bàn ngồi cạnh cô, lúc giờ ra chơi có nam sinh đến thì không dám trêu Trì Dã, nhưng vẫn lén nhìn về phía cô gái.
"Hoa khôi của lớp quyến rũ quá nhỉ, ngay cả đại ca Dã cũng bị cô ấy mê hoặc rồi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!