Dạo này ở huyện An Xuyên cũng có tuyết rơi, mặt sông đóng băng dày, những đứa trẻ dũng cảm định thử bước lên chơi nhưng bị người lớn đi qua mắng mỏ nên chúng bèn rụt cổ lại, thè lưỡi rồi đi tiếp.
Những cánh đồng ngoại ô trông thật hiu quạnh, ao hồ vẫn lác đác vài cây sen héo, những đứa trẻ tự đi học ít đi, trời lạnh quá thành ra sáng không dậy nổi, chúng quấn áo như những con chim cút nhỏ, núp sau lưng bộ áo bông dày của người lớn nghe tiếng xe đạp kêu cót két.
Chẳng có ai chơi ném tuyết, bụi cây trong những dải cây xanh chất đầy tuyết trắng, mềm mịn vô cùng, ngay cả học sinh tiểu học cũng không làm chuyện ném tuyết vào gáy bạn nữa, vì tuyết quá nhiều, chẳng ai thèm nữa, mà một phần vì nhiệt độ thực sự quá thấp, dù có đeo găng tay, cười đến chảy nước mắt cũng khiến lông mi đóng băng.
Còn trong sân nhà họ Trì thì lại là một thế giới khác.
Bên trong lò than, than củi đỏ rực, phát ra tiếng tách tách, hôm nay trời mới có nắng, sân bê tông đã được quét sạch sẽ, cả bọn quây quần ngồi lại với nhau, nhìn Trì Dã nướng khoai lang.
Đều là khoai mật nhỏ dài, Trì Dã dùng kẹp gắp một củ lên, vỏ bên một bên gần như cháy đen, còn b. ắn ra những tia lửa nhỏ, Trì Nhất Nặc ngồi một bên ôm tờ báo, nuốt nước miếng nhìn chăm chú nhưng không nói gì.
Chịu thôi chứ sao, dù có thúc giục cỡ nào đi chăng nữa thì anh cô bé cũng sẽ ung dung thong thả, nói chờ thêm chút nữa chứ không là ăn không ngon.
Đồng Hoài Thanh và Trần Hướng Dương ngồi gần nhau, cả hai đều quàng khăn do Trì Dã đan, một chiếc màu đỏ tươi còn một chiếc màu đen tuyền, những cậu học sinh lớp một gần đây theo phong cách trầm lặng, lạnh lùng, tủ quần áo đã chuyển hết sang màu đen trắng xám để thể hiện sự trưởng thành cả.
Nhưng lúc này, ánh mắt của cả hai đều toát lên sự ngây thơ ao ước.
Không có ý nghĩ gì khác, tất cả sự chú ý đều dồn vào cái nồi than đang nướng thức ăn bên trong.
Cùng với hạt dẻ, bắp ngô, và những quả hồng khô đỏ rực treo dưới mái hiên.
Trì Dã cũng không cảm thấy nóng mà đưa tay gõ nhẹ củ khoai lang nướng lên thành bát, cuối cùng gật đầu:
"Ừ, cũng gần xong rồi."
Ba người bên cạnh lập tức giơ tay lên, cầm tờ báo đã xếp sẵn.
Sau đó lại nhặt lên hai củ khoai lang đỏ, dùng tay không lột bỏ vỏ sắp cháy đen, mùi thơm ấm áp theo làn khói trắng bay vào mũi, khoai lang đã nướng đến mức chảy cả dầu. Phần ruột đỏ mềm mại, ngọt ngào, cầm lên tay mà không dám ăn ngay, chỉ biết đem sang bên cạnh thổi thật mạnh cho nguội bớt.
Phải để nguội một chút mới ăn được, nếu không thật sự sẽ bị bỏng lưỡi mất.
Nhưng Đồng Hoài Thanh vẫn hơi bị bỏng, phần vòm miệng hơi tê đau chút xíu, Trì Dã cầm cốc nước đưa cho cậu uống, thử một ngụm, là nước trà táo đỏ ấm áp.
Ngọt quá, cậu giơ khoai lang lên: Anh cũng thử đi.
Trì Dã cúi đầu cắn: Ừ.
Hai đứa trẻ thì chẳng thấy lạ gì nữa, từ nhỏ đã được Trì Dã nuôi nấng, mặc dù hắn nghiêm khắc nhưng với những biểu đạt tình cảm kiểu này thì chẳng hề ngượng ngùng hay tránh né. Trì Nhất Nặc sẽ lao vào lòng anh trai đòi được bế lên cao, còn Trần Hướng Dương cũng sẽ cõng em gái đi bắt cá ngoài sông.
Vì thế lúc này cậu tò mò hỏi:
"Đúng rồi, sao lại ngọt thế?"
"Cảm giác ngon hơn cả những củ bán ngoài đường, ngon gấp trăm lần những củ khoai em từng ăn luôn ấy!"
"Đó là vì trước đây lúc nào cũng nấu với cháo, còn nếu nướng thì đương nhiên sẽ thơm và ngọt hơn rồi."
Trì Dã chỉ mỉm cười dùng kìm xới những viên than hồng, nhích lại gần hơn một chút nên không ai thấy lạnh nữa. Khăn quàng được tháo ra rồi treo lên dây phơi đồ bên cạnh, chiếc khóa kéo cũng đã mở để ngực phơi ra trò chuyện thoải mái.
Cậu nói năm nay thịt lạp xưởng nhà chú Vương rất ngon, hỏi xem Tết này có thể xay nhỏ rồi làm nhân bánh bao cùng với đậu hũ khô được không?
Được, Trì Dã đảo lại hạt dẻ và bắp ngô,
"Cái này cũng sắp xong rồi."
Hạt dẻ được rạch một đường sẵn từ trước rồi xào với mật ong và đường, sau đó lại ném vào than hồng nướng thêm lần nữa. Ngô thì được đặt lên lưới thép trên đống than, cả bắp vẫn còn vỏ, nướng nguyên cả chỗ ấy. Mùi thơm giòn của ngô nướng đã bắt đầu bay ra thật hấp dẫn.
Không cần bơ, cũng chẳng cần rắc thêm gia vị như thì là để làm mặn, chỉ cần thưởng thức vị ngọt tự nhiên vốn có của nó.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!