Chương 40: Vừa khéo có thể hôn nhau

Giải bày xong.

Cả hai đứng yên tại chỗ, không ai lên tiếng.

Đồng Hoài Thanh cứ mong mỏi mãi trong lòng, mong rằng bản thân được yêu được thích, và giờ ước nguyện ấy đã thành hiện thực nhưng cậu chẳng thể nào nói rõ thành lời.

Thái độ của Trì Dã trong những lời vừa rồi thật sự rất nghiêm túc.

Dù xung quanh là nhà vệ sinh và hành lang trống trải, đèn cảm ứng trên đầu lại hỏng, không sáng, âm thanh từ bộ phim phía xa vọng lại mơ hồ và lộn xộn. Lấy bối cảnh này làm nơi tỏ tình, thật sự là quá tệ.

Chính vì thế nên trong lòng Trì Dã cứ bối rối mãi thôi.

Đến cả những động vật bình thường như chim khi cầu bạn tình còn biết ngậm những viên đá sáng lấp lánh để tặng người ta. Còn hắn thì sao? Chẳng chuẩn bị cho Đồng Hoài Thanh thứ gì cả, nghĩ thôi cũng thấy mất mặt.

Trên người còn có mùi thuốc lá nữa.

Đồng Hoài Thanh không có phản ứng quá lớn, chỉ ngẩng mặt lên, nhìn thẳng vào mắt Trì Dã.

Một lúc sau cậu mới mỉm cười: Căng thẳng lắm hả?

Trì Dã cảm giác cổ họng nghẹn lại: Ừ.

Những lời này, Đồng Hoài Thanh nheo mắt cười:

"là nói bộc phát hay đã chuẩn bị từ trước thế?"

Ngay lúc đó chợt có tiếng bước chân vang lên, đèn trên đỉnh đầu lại lóe sáng trong giây lát. Người hâm mộ điện ảnh chạy vội vào nhà vệ sinh, lúc đẩy cửa đi vào còn tò mò ngoái đầu nhìn lại.

Hai người đàn ông đứng cạnh nhà vệ sinh, nói chuyện gì mà say sưa vậy chứ?

Trong phim, con tàu đã đâm vào tảng băng trôi, làm khán giả lạnh sống lưng vì căng thẳng. Còn lòng bàn tay Trì Dã lúc này cũng đã đổ chút mồ hôi.

Hắn không đoán được Đồng Hoài Thanh đang nghĩ gì.

Dự kiến ban đầu là sẽ chờ đến khi phim kết thúc rồi mới thăm dò, sau cùng là tỏ tình. Trong suy nghĩ của Trì Dã chỉ có một suy nghĩ đơn giản rằng

--- Phải được người kia đồng ý, thì mới có thể bắt đầu theo đuổi.

Nếu không, chẳng phải là đang ép buộc sao?

"Đã nghĩ mấy ngày nay rồi," Trì Dã đưa tay xoa mặt:

"vẫn không biết phải nói gì, sợ làm em hoảng."

Đồng Hoài Thanh gật gù:

"Cũng có hơi hoảng thật."

Trì Dã: Xin lỗi.

Đồng Hoài Thanh: Phải nói là, ạ.

Trì Dã: ... Xin lỗi ạ.

Trong nhà vệ sinh vọng ra tiếng nước xả bồn cầu, người hâm mộ điện ảnh vọt ra, chạy thẳng về rạp chiếu mà không buồn ngoái lại nhìn hai gã ngốc kia lần nào nữa.

Trong lòng anh ta còn âm thầm khinh bỉ:

Tàu đâm vào tảng băng mà vẫn còn cười được!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!