Chương 33: Love

Phải mất một lúc nàng mới hoàn toàn bình tâm, kể cũng ngược đời,

người trải qua va chạm là anh, vậy mà nàng lại là người hồn bay vía lạc, anh lấy chiếc áo vest, khoắc lên cô gái bé bỏng đang run lên vì sợ,

đoạn bế nàng lên xe. Trên đường trở về, nàng vòng tay qua người, ôm chặt anh, áp mặt vào ngực anh, dường như nàng vẫn còn lo, sẽ có một cái gì

đó cướp anh đi mất. Không biết vì men say của vài ly rượu buổi họp lớp?

Vì quá căng thẳng hay bởi vì lòng anh quá ấm áp mà nàng cứ thế mà ngủ,

quên đi mọi ưu phiền, khuôn mặt của nàng có chút dãn ra, nhẹ nhàng so

với căng thằng lúc trước…Chiếc xe chạy êm ru, chẳng mấy chốc mà đã về

tới nhà, anh mở cửa, nhẹ nhàng nhất có thể, bế nàng lên phòng. Nàng của

anh, hôm nay nghe nàng gọi anh là "người yêu", nhìn nàng lo lắng cho

anh, giờ đây lại được thấy nàng ngủ say sưa như thế này, lòng anh ngập

tràn hạnh phúc. Anh chỉ định trông nàng một lúc rồi đi ngủ, nhưng người

con gái này quá đáng yêu, anh cứ muốn bên nàng mãi không thôi. Anh khẽ

kéo chăn, nằm xuống bên cạnh nàng, đưa nhẹ đầu nàng lên tay anh, nàng

với anh, rất sát, rất sát…tim anh rộn ràng tới nghẹt thở…Anh khẽ khàng

hôn lên đôi mắt, lông mày, tới hai gò má phiếm hồng, tới, rồi dừng lại

thật lâu ở khóe môi đỏ mọng, người anh như rực lửa, tay anh nhẹ đưa từ

má nàng xuống dưới, mân mê chiếc vòng ngôi sao tím, nó thật hợp với

nàng. Chiếc cúc áo trên cùng đã rơi mất từ lúc nào, lại một lần nữa,

phần da thịt trắng nõn nhấp nhô lấp ló qua khe áo đầy khiêu khích khiến

tim anh đập loạn xạ. Và trong giây phút không thể kiềm chế được đó, tay

anh run rẩy đưa tới chiếc cúc áo thứ hai của nàng, rồi nhẹ nhàng lách

qua tấm ren nhỏ… khẽ khàng chạm vào khuôn ngực, đôi nhũ hoa của ửng

hồng, nàng khiến anh hoàn toàn bị say đắm…Nàng thật đẹp, thật quyến rũ…

anh như mất hết lý trí…. phải mất một hồi đại gia mới kịp thức tỉnh, anh

đang làm gì thế này? Anh định làm gì với người con gái tuyệt vời, thuần

khiết tới vậy? Sao có thể…khi chưa có sự cho phép của nàng??? Tự thấy

mình chẳng khác nào loại hèn hạ vô sỉ, anh vội vàng cài lại chiếc cúc,

kéo chăn cho nàng, quay đi mà chẳng dám nhìn lại, vì nếu không, thú tính sẽ bao trùm con người anh mất…

……………………..

-"Dậy rồi à?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!