Chương 24: Đại gia nhập viện

2h15, tại đại học Bách Khoa Hà Nội.

- "Alo…"

Uyên hạ giọng bé nhất có thể, sợ làm ảnh hưởng tới giảng đường.

- "Chị ơi, anh nhà bị đột quỵ, tình trạng rất nguy kịch, đang nằm ở viện, chị mau tới đi ạ…". Giọng đầu dây có vẻ khẩn cấp

- "Anh nhà nào? Có lẽ bạn nhầm số rồi nhé". Nàng từ tốn đáp lại, nghĩ bụng buồn cười "mình còn chưa kết hôn…"

- "Vậy chị không phải bà xã của anh Phạm Bảo Minh ạ? Tại em thấy trong điện thoại lưu thế…"

- "Ừ, không."

Phạm Bảo Minh? Cũng cùng tên với anh? Sao người này lại có số của

mình nhỉ, lại còn lưu là bà xã…Sau một hồi nghĩ ngợi, nàng giật mình,

cảm giác bất an dâng trào, nàng vội vàng gọi lại số vừa nãy:

-"Alo, vừa xong mình có nhận được điện thoại của bạn, về bênh nhân

tên Minh đó, bạn có thể miêu tả qua anh ta cho mình được không?"

-"Dạ, anh ấy cao khoảng mét 8,…"

Nghe từng lời, từng lời của y tá mà chân tay nàng rụng rời, đấy cũng

là lần đầu tiên trong đời nàng trốn học, tim đau đớn như có ai bóp chặt, nàng vừa chạy vừa khóc…

Hỏi han mãi mới tới được phòng bệnh của anh, nàng đứng như trời

chồng, nước mắt cứ tràn ra mãi không nguôi. Anh nằm đó, vẻ mặt xanh xao

gầy gò, nàng muốn gọi anh dậy để nghe chính miệng anh nói câu anh không

sao, nhưng lại sợ anh mệt, muốn để anh nghỉ ngơi. Nhìn anh, lòng nàng

đau xót.

-"Sao em bảo sẽ không gặp tôi nữa, em tới đây có việc gì?". Giọng anh khá mệt mỏi.

-"Nghe y tá nói anh bị đột quỵ…"

-"Thì liên quan gì tới em". > :X

-"Tôi…tôi…tới thăm anh"

-"Cũng biết quan tâm tới tôi cơ à…"

Nàng ngượng, quát lớn:

-"Thì ai bảo đứa nào đặt tên trên danh bạ linh tinh, làm người ta gọi tới cho tôi…"

-"Dạnh bạ tôi tôi thích đặt như thế nào là kệ tôi? Ai gọi em cũng tới à?" >

-"Anh… thật là…kệ xác anh, TÔI VỀ ĐÂY…"

Chưa kịp quay lưng bước đi thì bác sĩ chỉ vào Uyên, lớn giọng:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!