Chương 41: Trò chơi chấm dứt

Tín hiệu của Nguyễn Hiểu trước sau đều không thông. Hạ Tập Thanh nhìn thời gian trên laptop, chỉ còn ba phút nữa là đến vòng bỏ phiếu thứ nhất.

Hình thức một chọn một này thật sự quá tra tấn người khác. Nếu anh đối phương không lựa chọn anh thì bất luận thế nào anh cũng không thể liên lạc.

Cuối cùng, khi chỉ thời gian chỉ còn hai phút, Hạ Tập Thanh tắt hẳn cái nút đỏ kia, lựa chọn nút màu xanh duy nhất.

Điều anh không ngờ tới chính là, khi vừa chuyển sang nút màu xanh, tạp âm trong nháy mắt liền biến mất.

"…Tự Hành?"

"Tôi đây."

Thanh âm của cậu lập tức làm dịu đi sự bồn chồn do không đợi được Nguyễn Hiểu của Hạ Tập Thanh. Anh hít sâu một hơi, mở miệng nói, "Chuẩn bị bỏ phiếu rồi."

"Ừ." Giọng Chu Tự Hành rất bình tĩnh. "Tôi hy vọng vòng bỏ phiếu đầu này không có ai bị loại trừ. Hiện giờ tình huống của mỗi người đều chưa rõ ràng, tùy tiện bỏ phiếu thì quá nguy hiểm."

Cách nói của Chu Tự Hành vừa bảo đảm lại thân thiện, mà đây cũng là ý của Hạ Tập Thanh. Anh vốn định bỏ phiếu trắng, nhưng nói thật thì bỏ phiếu trắng cũng có phần nguy hiểm. Nếu có người bỏ phiếu anh thì đến cơ hội phản kháng anh cũng không có.

"Anh không cần bỏ phiếu trắng." Chu Tự Hành bỗng nhiên mở miệng, cứ như là có thuật đọc tâm nhìn thấu tâm tư anh.

Hạ Tập Thanh nhíu nhíu mày, bỏ qua việc truy vấn rằng "Sao cậu biết tôi sẽ bỏ phiếu trắng?", mà trực tiếp hỏi vấn đề tiếp theo, "Vì sao lại không thể bỏ phiếu trắng?"

"Vừa rồi đã nói chuyện với Nguyễn Hiểu. Tôi biết giờ anh rất muốn liên hệ với cô ấy, thông qua cô ấy để hoàn thiện thông tin về thời không thứ 3. Nhưng mà tạm thời cô ấy hẳn sẽ không kết nối tín hiệu với anh."

"Vì sao chứ?" Tuy rằng hỏi vậy, nhưng Hạ Tập Thanh cũng phát hiện, Nguyễn Hiểu chỉ kết nối tín hiệu một lần vối anh, sau khi bị cô ấy dứt khoát ngắt tín hiệu thì không còn liên lạc được nữa. Nếu mỗi người họ đều áp dụng sách lược giăng lưới, thử mỗi nút một lần, vậy tại sao đến một lần anh cũng không thể kết nối được với Nguyễn Hiểu.

"Cô ấy cho rằng anh là sát nhân." Giọng điệu Chu Tự Hành vẫn bình tĩnh như cũ, "Hiện tại chúng ta đều đã rõ thân phận của mỗi người, nhưng tiêu chuẩn về sát nhân lại rất rõ ràng. Ở đây không có án mưu sát, cũng không có hung thủ đúng nghĩa, nhưng theo quan điểm của Nguyễn Hiểu, thì có người khởi xướng."

Hạ Tập Thanh lập tức minh bạch ý của Chu Tự Hành, "Cô ấy cho rằng tôi ở thời không thứ nhất là người tạo ra hết thảy những sự việc này? Ồ, tôi hiểu rồi, nếu lúc đó tôi không tắt máy, không tự sát, cũng không lựa chọn xuyên qua thời không, thì sẽ không phát sinh tất cả những sự việc kế tiếp." Nói đến đây, giọng Hạ Tập Thanh mang theo ý cười trào phúng, "Suy luận như vậy cũng khá logic, không có lỗ hổng."

Ngay sau đó, ngữ điệu của anh lại thay đổi, "Nhưng vì sao tôi phải tin cậu?"

Chu Tự Hành không nói gì.

Hạ Tập Thanh tiếp tục đặt câu hỏi, "Nếu đây là kế ly gián của cậu thì sao? Tôi bỏ Nguyễn Hiểu, lại thêm một phiếu của cậu, thì lập tức có thể loại trừ cô ấy."

Ngữ khí Chu Tự Hành vẫn như cũ, không có bất kì dao động nào, "Anh cảm thấy tôi sẽ dùng chiêu ngu xuẩn đó sao? Nếu tôi chỉ là đang ly gián, Nguyễn Hiểu thật sự không định bỏ phiếu anh, anh cuối cùng cũng không muốn bỏ phiếu Nguyễn Hiểu, hai người ai cũng không bị loại, không phải tôi sẽ bị lộ tẩy sao?"

Hạ Tập Thanh không đáp lại. Dù anh nghi ngờ Chu Tự Hành, nhưng đích xác thì cách ly gián trực tiếp thế này cũng quá ngu ngốc, tỷ lệ thất bại lại cao, người thông minh sẽ không lựa chọn cách này.

"Anh yên tâm, tôi sẽ bỏ phiếu trắng, Thương Tư Duệ cũng nhất định sẽ bỏ phiếu trắng, nếu anh cũng vậy, thì người bị loại chính là anh."

"Nếu cậu là sát nhân thì sao?" Hạ Tập Thanh vẫn hoài nghi ý định của Chu Tự Hành, "Vậy thì tất cả những lời cậu nói tôi đều không thể tin tưởng."

Ai ngờ Chu Tự Hành lại trực tiếp phản bác, "Dù tôi là sát nhân, cũng sẽ không lừa anh."

Cậu ngừng một chút, từ bỏ ý định thuyết phục anh, "Dù sao đây cũng chỉ là một vấn đề rui rủi thôi. Nếu anh nguyện ý lấy mạng mình ra để đánh cuộc một ván xem tôi có thật tình không, thì tôi cũng không có ý kiến gì cả."

Câu cuối thật sự quá ái muội.

Dù Hạ Tập Thanh thông minh đến nhường nào, nghe được câu nói này, tim cũng không khỏi rung động. Anh lặng lẽ hít vào một hơn, làm như mình chưa từng có tý gợn sóng nào.

Hai phút đếm ngược kết thúc, thông báo của tổ tiết mục lại một lần nữa vang lên.

"Vòng bỏ phiếu thứ nhất bắt đầu! Vui lòng nhập tên người mà các bạn cho rằng là sát nhân."

Chu Tự Hành không nói câu gì quấy nhiễu sự lựa chọn của Hạ Tập Thanh nữa. Hạ Tập Thanh lấy di động ra, nhấn vào khung chat.

Nếu Chu Tự Hành thật sự không nói dối, thì quyết định hiện giờ của anh rất có khả năng định ra kết cục của chính mình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!