Chương 5: D

Sáng hôm sau, Ngọc Hân tới quán cà phê như mọi bữa. Bước vào trong, ngồi tại vị trí cũ, cô nhanh chóng chọn món rồi đưa lại menu cho nhân viên.

Ngọc Hân không cần phải đảo mắt nhìn xung quanh nữa, cô biết chắc rằng Văn Vũ đang đứng sau lưng mình.

Giả vờ nghe điện thoại, Ngọc Hân quay đầu qua phải rồi đưa mắt nhìn nhưng lạ thay, cô chả thấy bóng dáng của Văn Vũ. Mất vui, Ngọc Hân tự nhiên nảy ra những suy nghĩ, nào là hôm nay Văn Vũ làm chiều, có thể anh đổi ca hoặc anh xin nghỉ đột xuất. Ngọc Hân bỗng nhiên sợ Văn Vũ nói dối mình.

Cà phê đem ra, cô đưa lên nhấp ngụm đầu tiên.

Sao hôm nay cà phê lại đắng vậy, Ngọc Hân nghĩ.

"Bà quỷ, sáng nay chưa tỉnh ngủ hả." Thấy Ngọc Hân đưa mắt nhìn nên Thảo Vân nói tiếp.

"Chưa khuấy sữa lên kìa bà. Hay là thích uống cà phê đen."

Ngọc Hân quen Thảo Vân lúc ở đại học, tuy so với Quỳnh Hương thì Thảo Vân không thân bằng, nhưng lúc nào Ngọc Hân cần thì cô ta cũng có mặt. Thảo Vân là một tín đồ mua sắm của nhóm, cứ cái nào mới ra dù đẹp hay không thì cô ta cũng mang về.

Phòng ngủ của Thảo Vân chả khác gì cửa hàng bán quần áo và túi xách, có khi còn nhiều hơn nữa là đằng khác.

Khẽ cười, Ngọc Hân liền lấy thìa khuấy ngay lập tức. Mọi người bắt đầu bàn chuyện về chủ đề nữ trang. Ngọc Hân thì chả còn đầu óc đâu mà nghe nữa, không biết vì cô đã có một đống bộ sưu tập ở nhà hay là vì cô bận nghĩ đến Văn Vũ, đến cuộc hẹn tối nay.

"Sao nhìn ngơ ngác vậy bà."

Quỳnh Hương nhìn Ngọc Hân.

Nãy giờ không biết tụi nó nói chuyện gì nên làm sao lựa lời nói dối đây, Ngọc Hân nghĩ rồi nói. Tao đang yêu. Không biết động lực nào khiến cô thốt ra những từ như vậy.

Quỳnh Hương nhìn Ngọc Hân cười.

"Thiếu gia nào vậy. Quen lâu chưa."

Ngọc Hân tự tin trả lời.

"Thiếu gia nào cơ, anh ta chỉ là người bình thường thôi. Tao đang trong giai đoạn tìm hiểu."

Thảo Vân liếc mắt. Thật sao. Thấy Ngọc Hân gật đầu nên Thảo Vân nói tiếp.

"Bà định quen người ta trong bao lâu thì bỏ."

Ngọc Hân không biết vì sao mình lại tức giận.

"Bỏ gì bà. Tôi quen người ta nghiêm túc mà bỏ cái gì."

Hồng Loan thở dài.

"Vậy thì bà nên coi chừng. Người ta biết đâu lợi dụng để đào mỏ hoặc vì nhan sắc của bà thì sao. Thời buổi này chả có ai tốt lành gì đâu. Theo kinh nghiệm của tôi thì bà đừng nên dính líu đến mấy hạng người như vậy."

Ngọc Hân quen Hồng Loan lúc ở đại học như Thảo Vân. Hồng Loan là bậc thầy tư vấn trong tình yêu. Cô ta luôn thao thao bất tuyệt về những tuyệt chiêu lấy lòng con trai, rồi làm chủ trong tình yêu các kiểu, nhờ việc đọc một đống tiểu thuyết và xem phim tình cảm.

Mặc dù lý thuyết đầy mình như vậy nhưng không biết vì có kén chọn hay không, vì đến giờ thì Hồng Loan vẫn đơn côi lẻ bóng.

Ngọc Hân chưa kịp nói thì Quỳnh Hương đã gân cổ lên.

"Bà xỉa xói ai vậy. Ý bà nói bồ tôi chứ gì."

Hồng Loan cũng đáp trả lại không kém.

"Tôi nói không đúng à. Trong đám này có ai là không khuyên bà chia tay ông ta chứ."

Quỳnh Hương bĩu môi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!