Chương 20: D

Sau một vài ngày cố tình không liên lạc với Văn Vũ, Ngọc Hân tiếp tục đi chơi với Quốc Hưng. Văn Vũ cũng không liên lạc lại giống như mọi hôm, cô thấy sự im lặng này thật đáng sợ.

Ngọc Hân đã không ngừng đặt câu hỏi rằng, nếu như cô không chủ động liên lạc với Văn Vũ, thì liệu chuyện tình của hai người có theo sự im lặng đó mà tan theo hay không. Nếu cô buông tay thì liệu anh có níu giữ lại.

Cuối cùng chịu không nổi, Ngọc Hân đành liên lạc lại với Văn Vũ. Vẫn là câu trả lời anh bận, suốt ngày anh cứ bận mãi thôi. Rồi thì Ngọc Hân cũng chợt nhận ra rằng, có khi nào Văn Vũ cố tìm cách né tránh cô không.

Sao bây giờ cô mới nhận ra, phải chăng là do sự xuất hiện của Quốc Hưng đã làm mù mờ đầu óc của cô.

Biết Văn Vũ đã chuyển xuống ca tối nên Ngọc Hân cố tình đến quán để hỏi chuyện. Và rồi cô biết được anh không còn làm ở đây nữa. Lập tức móc điện thoại điện cho VănVũ nhưng anh lại không bắt máy, cô buồn bã đến lặng người.

Sáng hôm nay, Ngọc Hân cố tình đi thật sớm để tìm hiểu mọi chuyện. Đang trên đường đi tới quán thì Văn Vũ gọi lại cho cô.

"Lúc tối em gọi cho anh có việc gì vậy."

Văn Vũ nói trong điện thoại.

Ngọc Hân giả vờ như không biết gì.

"Em định rủ anh đi chơi ấy mà." Cô cố gắng nói một cách bình tĩnh nhất.

"Tối qua anh bận làm nên đâu bắt máy được. Về tới phòng thì thấy đã muộn nên anh không muốn gọi làm phiền em." Văn Vũ vui vẻ đáp.

Ngọc Hân hứ lên một tiếng.

"Vậy tối qua em ở quán sao lại không thấy anh."

Văn Vũ ngập ngừng giây lát.

"Anh tăng ca hỗ trợ ở cửa hàng khác."

"Sao anh không nói với em." Ngọc Hân tức giận.

Văn Vũ ừm một tiếng.

"Anh thấy chả có gì to tát lắm nên nói em để làm gì." Anh nói nhanh.

"Thôi anh làm đã, có gì chiều về anh điện lại cho em." Văn Vũ cúp máy sau đó mà không đợi cô nói thêm một lời nào nữa.

Anh xem tôi là gì chứ, Ngọc Hân tức giận nên đập tay lên vô lăng liên tục.

Đón mấy đứa bạn xong, Ngọc Hân tới quán với tâm trạng như người mất hồn. Thức ăn bưng ra nhưng cô chả thèm ngó ngàng tới. Cà phê cũng chưa được khuấy lên. Quỳnh Hương thấy bộ dạng Ngọc Hân như vậy nên liền thúc chân tới. Hiểu ý nên Ngọc Hân bưng ly cà phê lên nhấm nháp.

Đến cả cà phê mà còn không đắng bằng chuyện tình của mình nữa sao, Ngọc Hân chợt nghĩ.

"Bộ tối qua cãi nhau với anh Hưng à." Hồng Loan liếc mắt nhìn Ngọc Hân.

"Cái cô này, lo ăn đi." Quỳnh Hương biết ý nên chem vào.

Hồng Loan tỏ vẻ bực bội.

"Tôi thấy bà ấy sầu đời nên muốn quan tâm thôi." Hồng Loan quay qua nhìn Ngọc Hân.

"Có chuyện gì bực bội vậy bà."

Ngọc Hân nhếch môi cười rồi nhìn mọi người.

"Tôi hỏi mấy bà một chuyện. Nếu người yêu mấy bà giấu diếm hết chuyện này đến chuyện khác, mà không nói cho mấy bà biết. Thì mấy bà nghĩ gì."  

Chia tay đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!