Trình Ca!Bành Dã lao về phía xe Jeep trượt xuống dốc, chạy như điên theo xe, anh gắng sức kéo cửa xe, xe đã khóa, cửa không mở ra được. Trình Ca nhíu mày, vì nhiệt độ trong xe quá cao mà gò má ửng đỏ, cô không an ổn lắm, nửa mê nửa tỉnh.Trình Ca! Bành Dã đập cửa kính xe.
Trình Ca lập tức mở mắt, hoàn toàn tỉnh ngủ.Mở cửa!Trình Ca liếc mắt nhìn thấy vách đá đột nhiên uốn cong dưới dốc núi, lập tức ngồi dậy, bình tĩnh khác thường dùng sức xoay cửa xe, mở không ra; hạ cửa sổ xe, không có động tĩnh. Cô quay đầu nhào qua kéo phanh tay, vẫn vô dụng.
Bành Dã theo bên ngoài xe đập cửa xe, xe Jeep càng lúc càng nhanh, nghiêng ngả trên đường cát, Trình Ca nhanh chóng bò dậy đi thử ba cửa xe và cửa sổ xe khác, đều bị khóa kín. Trình Ca không kịp tim đập mạnh tay run, nhanh chóng tìm búa, ống thép, các loại vật cứng, nhưng hoàn toàn không thu hoạch được gì.
Trên cửa sổ xe là một tràng tiếng đập kính hung hăng, nhưng tay không sao đập vỡ được kính xe. Trình Ca quay đầu, ngoài cửa sổ, không thấy Bành Dã. Anh đã nhảy lên nóc xe Jeep đang lao cực nhanh.
Hai tay Bành Dã nắm lấy giá hành lý trên nóc xe, bay người nhảy lên rất cao, gần như sắp lộn ngược, thân xe lắc lư, anh chợt hạ xuống, dốc sức đá mạnh một cái vào kính bên ghế phụ lái. Bóng đen từ trên nóc phủ xuống, Trình Ca lập tức ôm đầu bảo vệ mình.
Tiếng đập kính khổng lồ nổ tung bên tai, Trình Ca ngẩng đầu nhìn, trên kính nổi lên màng nhện. Bành Dã trượt xuống kính chắn gió, một tay vịn nóc xe, một tay dùng khuỷu tay đập kính bên ghế phụ lái, Trình Ca lập tức tránh sang ghế lái, cô quay đầu liếc mắt nhìn phía trước xe, tốc độ xe càng lúc càng nhanh, cách vách đá đột nhiên uốn cong ngày càng gần.
Bên ngoài xe cát vàng mù mịt, bụi đất bay đầy trời. Bành Dã nằm trên nóc xe, Trình Ca không nhìn thấy mặt anh, chỉ thấy khuỷu tay anh lần lượt đập vào kính, tơ nhện lan rộng một chút, trên vân kính trắng lóa đã thấm máu.
Ngoài cửa sổ, cát vàng nhanh chóng lướt qua, Trình Ca không hề nháy mắt nhìn chằm chằm máu bắn tung tóe trên kính. Từng lần một, cửa sổ xe rốt cuộc vỡ ra một lỗ, Bành Dã xuống lực đập mạnh lần nữa, kính bay tung tóe. Trình Ca lập tức bay nhào tới, ôm lấy cánh tay Bành Dã đưa vào.
Bành Dã một tay xách cô ra ngoài từ cửa sổ xe. Trình Ca bị cát vàng bay lượn làm lóa mắt, theo bản năng mò mẫm nhào tới ôm cổ anh, Bành Dã ôm eo cô, ghì che chở cô vào lòng, đạp cửa sổ xe một cái, bay người ngã xuống đất. Xe Jeep mất khống chế phá thủng hàng rào, cát vàng đầy trời.
Bành Dã kê người phía dưới, ngã xuống đất. Dưới sự va chạm quán tính, hai người lăn cực nhanh xuống dốc núi, được hàng rào bảo vệ gãy kẹp lại. Bành Dã rên một tiếng, nhíu mày một cách đau đớn. Xe Jeep rơi xuống sa mạc Gobi, đập mạnh tạo ra tiếng vang rất to.
Dưới vách đá dâng lên đám mây đất cát hình nấm lớn. Trình Ca lập tức bật dậy từ dưới đất: Anh không sao chứ?
Không sao. Bành Dã lắc lắc bụi trên đầu, cũng ngồi dậy. Trình Ca nhìn anh mấy phút, muốn vặn cánh tay anh sang xem, kết quả bị anh đẩy ra, nói: Không sao.
Trình Ca lau bụi trên mắt, nhớ tới gì đó, đứng lên ló đầu để nhìn dưới vách đá, cổ còn chưa duỗi ra, Bành Dã chợt kéo giật cô lại. Trình Ca:
"Tôi chỉ nhìn bên dưới một chút…"Bành Dã kéo cô lại, dùng sức ghì dưới đất. Cát mù mịt điên cuồng, trên mặt, tóc Bành Dã đầy cát, ngay cả lông mi cũng vậy.
Trình Ca hơi nheo mắt nhìn anh, không hiểu cơn giận dữ đột nhiên bùng nổ của anh là chuyện gì xảy ra. Gió thổi lên từ đáy vực, phất nhẹ cát vàng, lộ ra bầu trời xanh thẳm trên cao nguyên. Đôi mắt anh lạnh lùng và ẩn nhẫn. Trình Ca hơi nhíu mày, hỏi: Anh làm sao vậy?
Bành Dã lạnh mặt, không lên tiếng.Anh làm sao vậy?Bành Dã đỡ cô ngồi dậy. Trình Ca nhìn anh một lúc. Mặt trời chiếu cô rất nóng, cô lau đất cát trên mặt, cởi áo gió ra che đầu, lúc chuẩn bị đứng dậy, Bành Dã bỗng lạnh nhạt hỏi một câu:
"Tại sao hôm đó muốn nhảy vực?"
Trình Ca đứng lên, hỏi: Hôm nào?
Trên thung lũng. Giọng Bành Dã rất nặng nề, cùng tiếng gió gào thét, nghe không có bất kì tình cảm gì,
"Tại sao cô muốn nhảy vực?"
"Tôi không định nhảy."Bành Dã lại hỏi:
"Tại sao dùng dao cắt cổ mình?"
Anh nói cái gì?
"Người điên quả thực đã đánh cô, đá cô, cũng bóp cô. Nhưng tôi đã hỏi hắn, sau khi hắn cắt dao đầu tiên trên cổ cô, cô tay không giành lại dao của hắn, hắn bị cô dọa chạy mất… Trình Ca, sau đó vết thương còn lại trên cổ cô là từ đâu mà ra?"Mặt trời chói chan ập xuống, Trình Ca đứng tại chỗ, không nhúc nhích.
Cát vàng chậm rãi rơi xuống từ lưng chừng trời.Trình Ca.
Cái gì?
"Sau này đừng làm chuyện như vậy."Trình Ca trầm mặc, một lúc lâu, nói:
"Anh cũng đừng làm chuyện như vậy nữa."
Cái gì.Cô xoay người, đi tới bên cạnh anh, ôm lấy eo anh, nói:
"Chúng ta đều đừng vượt tuyến, được không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!