Chương 19: (Vô Đề)

Gió xoay chuyển trên mặt tuyết, thổi tóc Trình Ca tung bay, cô cười nhìn anh, hỏi: Đúng không?

Bàn tay quấn băng vải của cô vén vải sợi bông của mũ trên gò má.

Bành Dã không trả lời, nhìn cô, mâu quang rất sâu, giống như một cái giếng.

Trình Ca dần thu nụ cười, hỏi: Không đúng? Cô quay lại ngắm mặt trời, suy nghĩ một chút, lại quay đầu nhìn anh, Là hướng này.

Bành Dã xoay người đi về phía dịch trạm, móc điếu thuốc trong túi ra châm. Cách làn khói màu xám đen, đôi mắt anh phản chiếu ánh sáng trắng của mặt tuyết.

Trình Ca lấy di động trong túi ra, đầu ngón tay lộ khỏi vải gạc nhấn la bàn trên màn hình. Hướng Bắc ——

Đúng rồi.

"Cách này rất chính xác." Trình Ca nói ở sau lưng Bành Dã.

Bành Dã đi rất nhanh, Trình Ca chạy chậm mấy bước không đuổi theo kịp, nhíu mày, phì cười một tiếng: Anh mắc tiểu à?

… Bành Dã bước chậm lại.

Trình Ca bắt kịp, hỏi:

"Nếu không biết giờ bản địa thì sao?"

Bành Dã cúi đầu nhìn cô một cái: Cái gì thì sao?

Trình Ca nói: Phân Bắc đó.

Trong một lúc Bành Dã không trả lời.

Trình Ca nói:

"Phân biệt hướng Bắc."

Bành Dã: …

Anh hơi lơ đãng, Trình Ca đành chịu:

"Cách anh dạy phải biết giờ bản địa, nếu như không có giờ lờ mờ, sao phân biệt hướng Bắc?"

Bành Dã nói: Tìm người hỏi giờ.

Trình Ca: …

Trình Ca:

"Nếu bên cạnh không có người thì sao? Giống như tôi hôm nay."

Bành Dã dừng bước, quay đầu nhìn cô một cái, nói:

"Cô đứng đây đừng động đậy."

Có gió thổi tới, Trình Ca ngửi được mùi thuốc lá của anh, nồng và mãnh liệt, cô lên cơn nghiện rồi.

Bành Dã đi tới mấy bước, hỏi:

"Thấy bóng của cô không?"

Trình Ca nói: Thấy. Mặt trời chiếu nghiêng cô, tạo nên một cái bóng trên mặt tuyết.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!