Chương 10: (Vô Đề)

Trình Ca đứng dậy, chuẩn bị nhảy xuống xe. Cô nhìn thấy Bành Dã ở bên cạnh, liền vẫy vẫy tay với anh:

Này, phụ một tay.

Bành Dã liếc cái vẻ ngạo mạn mơ hồ đó của cô, hơi không nói được, nhưng lần này lại không đáp lại cô, anh giơ tay lên;

Trình Ca nắm bàn tay anh, cảm thấy rất lớn rất ấm, lòng bàn tay nở nang lại rắn chắc, giống như trong mộng xuân của cô; kì diệu hơn chính là, lòng bàn tay anh có vết chai rất dày, thô ráp có khuynh hướng cảm xúc, giống như lớp đệm móng chân chó, hoặc bàn chân gấu chắc là thế này.

Vuốt nhẹ trên da, nhất định có xúc cảm tuyệt vời không thể tả.

Cô mượn sức anh vững vàng nhảy xuống.

Bành Dã nhìn cô:

"Cần phải như vậy mới hết giận?"

Cần phải như vậy. Trình Ca hừ một tiếng,

"Ai tát tôi một cái, tôi phải tát lại một trăm. Không ném tàn thuốc lung tung chính là lấy ơn báo oán của tôi."

Cô quơ quơ điếu thuốc trong tay, miệng đang cười, ánh mắt lại lãnh đạm.

Bành Dã nhớ tới đêm đó ở phòng cô, lúc cô nhìn anh chằm chằm nói có người sờ ngực cô, chính là ánh mắt này. Vắng lặng, bình tĩnh, nhìn như có thể đơn giản cho qua, thực ra là quân tử báo thù mười năm chưa muộn.

Hippie và mắt gấu trúc đã sớm tránh xa ngàn dặm, lấy khăn lau xăng trên người, quần áo từ trong ra ngoài cũng phải thay.

Lúc hai người đến xe lục hành lý và quần áo, cũng không dám có tiếp xúc ánh mắt ngay mặt với Trình Ca, sợ không nhịn được dùng mắt khoét cô, mà trong nháy mắt cô ném một cái đầu lọc tới.

Cái tư thế ánh mắt lúc đứng trên mui xe đổ xăng của cô gái này, chính là một đứa mẹ kiếp bệnh tâm thần!

**

Trình Ca đi cách xa một khoảng, ngồi trên bãi cỏ khô hóng gió.

Chỉ chốc lát, sau lưng truyền đến tiếng bước chân, bàn tay cầm thuốc của cô thoáng dừng lại, dựng thẳng tai nghe, tiếng bước chân này là…

Cô nhướng mày quay đầu lại, là Ni Mã.

Cậu ngượng ngùng gãi đầu, cười hì hì.

Trình Ca hỏi:

"Cậu muốn nói chuyện phiếm?"

Chị. Ni Mã ngồi xếp bằng xuống chỗ cách cô hai, ba mét,

"Ban nãy hai người kia nói sau này hận chết người Thượng Hải."

Trình Ca không hiểu ra sao: Tại sao?

"Họ nói chị là người Thượng Hải."

Trình Ca:

"Tôi lừa họ chơi thôi."

Ni Mã: …

"Chị, chị là người ở đâu thế?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!