Chương 33: Mâu thuẫn

Edit by Thanh Thanh

Beta: Nha Đam

~~~~~~~

Mọi nơi an tĩnh, hô hấp có thể nghe một cách rõ ràng.

Linh hồn Tiết Tích hơn nửa ngày mới quay về.

Lưng anh dựa vào cửa tủ lạnh, Chu Ức Chi nghiêng người về trước.

Khoảng cách hai người cực gần, gần đến hô hấp đều rơi xuống một chỗ, gần đến nỗi Tiết Tích nhìn thấy ảnh ngược của mình cứng đờ từ trong mắt Chu Ức Chi, cũng nhìn đến khóe miệng cô giảo hoạt tươi cười.

Hầu kết Tiết Tích gian nan động động, nháy mắt mới phản ứng lại cô đang trêu đùa mình.

Cô đôi khi kỳ thật rất không đúng mực, sẽ không kiêng nể gì mà đột nhiên tới gần anh một bước, đột nhiên nhảy vào trong lòng ngực anh, hoặc là đột nhiên chui vào ổ chăn của anh. Nhưng anh rất rõ ràng, cô vĩnh viễn sẽ không thích anh.

Cô cười sáp lại gần, môi nhẹ nhàng cọ qua môi anh, thử một chút hôn môi là cảm giác gì, đối với cô mà nói có lẽ chỉ là làm thực nghiệm không quan trọng gì, nhưng đối với anh mà nói, lại làm linh hồn anh đều đang run rẩy.

Tiết Tích bỗng nhiên cảm thấy có chút không thể chịu đựng nổi.

Anh đối với cô mà nói là cái gì đây?

Là người có thể tóm lấy tùy tiện trêu chọc, tùy tiện trêu đùa sao?

Chân trước biểu đạt thích những người khác, sau lưng nhẹ nhàng bâng quơ mà ở khóe miệng anh nhẹ nhàng cọ qua.

Anh nhìn trên mặt Chu Ức Chi treo tươi cười trêu đùa, trong lòng anh lại rất buồn, hỗn loạn, có một ít bực bội nói không rõ, khó chịu, chua xót, bất đắc dĩ, cùng với khắc chế dục vọng.

Chu Ức Chi nhìn anh, cảm thấy mình trước nay không to gan như vậy, nhưng nếu đã xác định người trước mắt cũng thích mình, như vậy liền không có ái muội không rõ nào, cô nhìn anh, trong lòng cao hứng, nửa người trên lại dịch về phía trước.

Lại hôn một cái.

Cô dịch về phía trước một chút, thiếu niên nhìn chằm chằm cô lại hơi hơi lui ra sau một tấc.

"Phanh" mà nhẹ nhàng một tiếng, lưng Tiết Tích để trên cửa tủ lạnh.

Cửa tủ lạnh bị khép lại.

Tiết Tích dựa lưng vào cửa tủ lạnh, cả người cứng đờ mà rũ mắt nhìn cô, tay đang rũ bên người nắm chặt. Trong mắt tựa hồ có vài phần cầu mà không được, ẩn nhẫn cùng khắc chế.

Chu Ức Chi:?

Không phải muốn tiếp tục hôn anh sao, vì sao lại tức giận?

"Đừng nóng giận, tới đây." Tay Chu Ức Chi chống ở đầu gối Tiết Tích, thân mình nghiêng về phía trước, đang muốn áp qua đi hôn anh.

Nhưng anh bỗng nhiên đứng lên.

Chu Ức Chi lập tức hôn vào hư không.

"Anh." Cô cũng nhanh chóng đứng lên, đầu óc đầy nghi hoặc.

Thiếu niên đứng ở trước mặt cô, thân hình cao lớn, thập phần có cảm giác bị hiếp bức.

Cô nhón chân, đang muốn không ngừng cố gắng, nhưng môi chu lên còn chưa hôn lên môi thiếu niên, anh liền nâng một bàn tay lên, ngón tay lạnh lẽo ấn ở trên trán cô, đem đầu cô ấn trở về.

Chu Ức Chi có chút buồn bực mà ngẩng đầu nhìn Tiết Tích: "Anh làm gì, không thể lại hôn một chút sao? Nhỏ mọn như vậy?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!