Edit by Thanh Thanh
~~~~~~~
***
Chu Ức Chi không nghĩ tới cô đã về rồi mà anh còn chưa về.
Nhưng anh đã gửi tin nhắn cho dì Hà, bởi vậy dì Hà cũng chuẩn bị xong khoai tây xào rồi.
Chu Ức Chi có chút kỳ quái sao anh trở về muộn như vậy, đều qua thời gian xe buýt số 1 cuối cùng về thật lâu. Nhưng là Tiết Tích chưa nói cái gì, chỉ là ôn hòa mà đổ một ly nước mật ong cho cô.
Vì thế một chốc Chu Ức Chi cũng liền quên chuyện này.
Cô còn đắm chìm ở trong chờ mong khi sinh nhật anh phải đưa cho anh một phần quà.
Hai ngày sau Chu Ức Chi vào trường học, liền phát hiện học sinh mặc đồng phục bên người ánh mắt nhìn mình mang theo cực kỳ hâm mộ, đặc biệt là một ít nữ sinh cùng tầng lầu với Tùng Du.
Cô bị nhìn đến có chút phiền, tới lớp học, mới từ chỗ Viên Mai biết được.
Hóa ra Tùng Du công khai xin lỗi ở trên diễn đàn đánh đố lúc trước, nói thực xin lỗi với cô, nhưng là lúc sau sẽ chính thức mà theo đuổi cô.
Chu Ức Chi:......?
Đây đều là cái gì vậy? Chu Ức Chi cho rằng sau khi ở trong sân điền kinh bảo Tùng Du cút ngay, Tùng Du sẽ lăn, nhưng không nghĩ tới cậu ta cư nhiên thật đúng là công khai xin lỗi. Người này chẳng lẽ là run M sao? Càng bị cô mắng càng hăng hái?!
Chu Ức Chi ngồi ở bàn thứ ba khi đi học nhịn không được nhìn lại anh ngồi ở phía sau, cô cảm thấy lúc này anh nếu là có dục vọng chiếm hữu với cô, hẳn là sẽ toát ra một chút cảm xúc bực bội đi...... Nhưng là thiếu niên ngồi ở phía sau chuyển đặt bút viết, trên mặt không có gì biểu tình, nhìn không ra cảm xúc gì......
Tựa hồ nhận thấy được tầm mắt của cô, anh nâng con ngươi đen nhánh lên, không hề chớp mắt mà nhìn cô.
Tầm mắt chạm nhau, một lát sau, anh há miệng thở dốc với Chu Ức Chi.
Chu Ức Chi phân biệt ra anh nói bốn chữ: Tập trung nghe giảng.
Chu Ức Chi:......
Chu Ức Chi quay đầu, buồn bực mà ở trên sách giáo khoa vẽ tiểu nhân ——anh mười sáu tuổi rốt cuộc khi nào thông suốt! Sao còn không bắt đầu thích cô?! Chẳng lẽ lần trước cô bị chó dọa làm cho kinh sợ mà ôm anh còn chưa đủ thân mật, còn phải tiếp tục hạ mãnh dược?
Lại đến ba con chó?!
Chu Ức Chi nghĩ đến những cái răng nanh của chó, run lập cập, nghĩ thầm vẫn là thôi đi.
Cô kỳ thật cũng không có kinh nghiệm yêu đương gì, nhưng là dù sao cô vô luận trêu chọc như thế nào, anh đều sẽ không tức giận với cô, cô cũng liền ôm chiêu này không được, thử một chút chiêu khác, lung tung ra chiêu.
Hôm nay cuối tuần, Chu Ức Chi bảo Tiết Tích bồi mình đi trung tâm thành phố đi dạo.
Nhưng trên thực tế, lại lôi kéo anh đi tới cửa hàng làm bánh sinh nhật lần trước dự định tốt kia.
Chu đại tiểu thư đeo túi, cửa hàng bánh kem màu hồng không có một bóng người, chỉ có hai thầy làm bánh kem, dùng tầm mắt hơi kinh diễm nhìn về phía thiếu niên cùng thiếu nữ đi vào.
Thiếu niên thân cao chân dài, mặc áo khoác vận động bình thường, nhưng bả vai rất rộng, mặt mày tuấn lãng thanh lãnh, có loại khí chất nói không nên lời, tuyệt đối là hạc trong hạc trong bầy gà kia.
Thiếu nữ ở phía trước anh đi vào, so với lần trước trang điểm tinh xảo chút, tóc dài cuốn cuốn như rong biển rũ trên vai, ngũ quan tinh xảo, tuy rằng mang theo ý cười, nhưng có loại ngạo khí nói không nên lời.
Tiết Tích không nghĩ tới Chu Ức Chi nói bồi cô đi dạo, là vào cửa hàng bánh kem thủ công này.
Chu Ức Chi xoay người nói với anh: "Anh, dù sao cuối tuần nhàm chán, cùng nhau làm bánh kem đi, em còn chưa thử qua, vừa vặn muốn học một chút."
Lời nói phía sau là Chu Ức Chi mạnh mẽ thêm vào, không muốn để ý đồ của mình bại lộ đến quá mức rõ ràng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!