Chử Y chụp đơn xong thì ảnh quảng cáo của đoàn phim cũng coi như hoàn thành, mọi người trong đoàn làm phim bắt đầu thu dọn đồ đạc về nhà, đây là lần cuối cùng, sau này họ không cần đến đây nữa.
"Anh Chử, anh còn chưa đi sao?"
Người đến là Mục Đình Dục, cũng là người mà Lạc Duệ đã thấy ở cửa nhà Chử Y ngày hôm đó. Mục Đình Dục là nam phụ trong [Tận Cùng Của Mặt Trời], có nhiều cảnh phối hợp diễn với Chử Y, cậu ta vào vai nhà khoa học điên cuồng, đắm chìm trong giấc mơ của chính mình.
Mục Đình Dục khác với Chử Y, cậu ta debut trong một bộ phim của đạo diễn nổi tiếng, có thể nói là minh tinh bước ra từ màn ảnh lớn. Dù tuổi cậu ta còn trẻ, không phải idol lưu lượng hay nổi tiếng như Chử Y nhưng vị thế trong làng giải trí chẳng hề thấp, khá nổi bật giữa các idol cùng thế hệ, gương mặt "tình đầu" rất được lòng khán giả.
Cậu ta thấy Chử Y vẫn chưa đi, dường như đang tìm kiếm gì đó thì đến chào hỏi.
"Tôi đi ngay đây." Chử Y kiểm tra quần áo trên người mình lần nữa nhưng vẫn không thấy ngôi sao nhỏ đâu.
Đã kiểm tra rất nhiều lần, có lẽ nó về nhà rồi chăng? Hay nó ở trên xe, hoặc nơi nào đó mà anh không thể tìm thấy?
Chử Y nhíu mày, rất muốn nói với Miểu Miểu là đừng chạy lung tung, nhưng Miểu Miểu luôn giấu mình không muốn bị lộ, chắc nó đang e ngại gì đó, Chử Y không ép buộc, tôn trọng quyết định của nó và luôn phối hợp với nó. Có điều bây giờ anh lại muốn bất chấp tất cả, bắt lấy ngôi sao nhỏ và dặn dò nó thật nhiều điều.
Trái đất không giống ở trên trời, vô cùng khác biệt, nơi đây lòng người khó đoán và nhiều chuyện nguy hiểm có thể xảy ra.
Chử Y và Mục Đình Dục cùng nhau đi ra ngoài, phía sau là trợ lý nối bước theo họ.
"Anh Chử, tối nay anh rảnh không? Tôi mời anh ăn tối nhé? Coi như cảm ơn anh đã giúp tôi hiểu rõ về vai diễn." Mục Đình Dục ngại ngùng nói: "Mà tôi thì chẳng giúp được gì cho anh."
Theo lý thì cậu ta thường xuyên đóng phim, còn Chử Y ít khi tham gia, đáng lẽ cậu ta phải là người giúp đỡ Chử Y. Khi mới gặp nhau trong đoàn làm phim, Chử Y nói "mong được chỉ giáo", cậu ta đáp lấy lệ "không dám", nhưng trong lòng thầm nghĩ phải giúp đỡ Chử Y.
Không ngờ diễn xuất của Chử Y lại đáng kinh ngạc đến vậy, khả năng học hỏi cũng rất mạnh, trước khi vào đoàn đã chuẩn bị kỹ càng nên không cần người khác chỉ điểm, ngay cả đạo diễn cũng khen ngợi anh hết lời. Có một cảnh cậu ta không diễn tả tốt, cuối cùng vẫn là Chử Y giúp cậu ta.
"Để sau đi." Bây giờ Chử Y chỉ muốn nhanh chóng về nhà thôi.
Tìm một ngôi sao nhỏ bên ngoài rất khó nhưng ở nhà thì rất đơn giản. Kể từ khi anh phát hiện chuyện bất thường, trong nhà đã lắp đặt camera giám sát. Chỉ cần Miểu Miểu trở về, bất kể ở góc nào, anh cũng có thể tìm ra nó.
Sự lạnh nhạt của Chử Y không ảnh hưởng đến nụ cười trên mặt Mục Đình Dục: "Được, vậy để lần sau."
Nhìn Chử Y vội vã rời đi, Mục Đình Dục hỏi trợ lý bên cạnh: "Gần đây Chử Y có hoạt động gì không?"
Trợ lý đã quen với điều này, thành thạo trả lời: "Về công việc thì hai ngày này không có, tuần sau có một show tạp kỹ." Còn về trong nhà có hoạt động gì không thì anh ta chưa có gan để tìm hiểu.
Chử Y về đến nơi đã là 1 tiếng sau, việc đầu tiên anh làm là tìm kiếm Miểu Miểu, nhưng thất vọng thay anh phải kết luận rằng nhóc kia vẫn chưa về. Lại một tiếng nữa trôi qua, 8h tối Miểu Miểu vẫn chưa trở lại.
Chử Y ném kịch bản trong tay, bây giờ anh làm gì cũng không thể tập trung được. Miểu Miểu đang chơi ở ngoài chưa chịu về, hay đã gặp phải nguy hiểm nào đó, hoặc có khi… nó không muốn về đây nữa?
Nghĩ đến hai khả năng sau, sắc mặt Chử Y trở nên khó coi cực độ. Anh gọi Lạc Thụy và tài xế đến, giờ anh chẳng quan tâm cái gì tôn trọng hay săn sóc chết tiệt gì đó nữa mà chỉ muốn bắt vật nhỏ kia về ngay lập tức thôi.
Tối muộn, Lạc Thụy hoang mang ngồi vào xe cùng Chử Y quay lại khách sạn để tìm miếng m*t trang điểm của anh.
Lại mất hơn một tiếng đồng hồ, bọn họ tới khách sạn.
Không có đoàn làm phim cũng không phải mùa du lịch cao điểm nên hai cô gái trẻ ở quầy lễ tân đang buồn chán trò chuyện, nhìn thấy họ thì vui vẻ đứng dậy. Lạc Thụy nói với hai cô là mình làm mất đồ nên quay lại tìm, sao hắn dám nói Chử Y quay lại chỉ để tìm miếng m*t trang điểm được cơ chứ.
Hôm nay Chử Y có hai bức ảnh chụp tại địa điểm quay ngoại cảnh trong phim, ở ngoài trời. Lạc Thụy và tài xế chạy ra tìm những chỗ đó, còn Chử Y ở lại khách sạn để tìm.
Anh từ chối sự giúp đỡ của nhân viên phục vụ, một mình cẩn thận tìm kiếm trong phòng trang điểm và trường quay. Tìm rất lâu cũng không thấy, Chử Y bắt đầu lo lắng: "Miểu Miểu?"
Chử Y gọi vài tiếng, nhưng không thấy bóng dáng của Miểu Miểu đâu.
Anh lại đến vài chỗ công cộng, phòng nghỉ và nhà vệ sinh, không bỏ sót bất kỳ nơi nào. Nhà vệ sinh ở đại sảnh đều đã tìm hết, Chử Y trở về phòng nghỉ, trong phòng nghỉ có một nhà vệ sinh nhỏ đang trong quá trình sửa chữa.
Chử Y vừa đẩy cửa vừa bật đèn, sau đó bỗng đóng cửa lại.
Trong nhà vệ sinh có một người đang nằm, không biết vì sao Chử Y cảm thấy khả năng Miểu Miểu ở trong đây rất cao. Anh thử kiểm tra hơi thở của người kia, xác định gã chỉ ngất xỉu, không bị thương chỗ nào, ngoại trừ một chân bị cong với tư thế kỳ lạ và có mùi khét lẹt lan tỏa xung quanh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!