Nhan Ái Hoa ngớ người, miếng m*t trang điểm của riêng Chử Y hả?
Là chuyên viên trang điểm của Chử Y, Nhan Ái Hoa rất rõ thói quen của Chử Y ở khía cạnh này. Trừ khi cần thiết cho công việc, Chử Y rất hiếm khi trang điểm. Đừng nói miếng m*t trang điểm, đến cả một lọ kem nền hay kem lót anh cũng không có thì làm sao có miếng m*t trang điểm riêng cơ chứ.
Mặc dù là sự thật nhưng dưới ánh mắt của Chử Y, Nhan Ái Hoa vẫn run rẩy đưa miếng m*t trang điểm cho anh. Ánh mắt đó của Chử Y là ý gì vậy? Là ánh mắt của một con rồng bị chạm vào vảy ngược à? Hay là của một người chồng bị cắm sừng? Nhan Ái Hoa nghĩ nhất định do mình mệt mỏi vì đi đường xa nên đầu óc mất tỉnh táo rồi.
Chỉ là miếng m*t trang điểm thôi mà, có cần phải nhìn anh ta bằng ánh mắt đó không? Nhan Ái Hoa quay người vỗ vỗ ngực, thậm chí còn không dám cầm miếng m*t trang điểm khác, nhỡ đâu mấy miếng m*t trang điểm này đều là vợ của Chử Y thì sao?
Với bản năng sinh tồn mạnh mẽ, anh ta cầm cọ tán phấn, tiếp tục trang điểm cho Chử Y.
Ngôi sao nhỏ trong tay Chử Y vô cùng m. ềm mại ấm áp, ngoan ngoãn nằm gọn giữa lòng bàn tay anh, không hề nhúc nhích. Chử Y muốn dùng sức nắm chặt lấy nó nhưng lại không nỡ, không biết rốt cuộc mình muốn làm gì với ngôi sao nhỏ này nữa.
Nhan Ái Hoa đúng là tên ngốc, cảm giác xúc động lòng người ấy sao có thể chỉ vì miếng m*t trang điểm được chứ.
Rõ ràng là ngôi sao nhỏ mà, nó là bảo bối đó.
Nhưng ngoài anh ra thì trên thế giới đâu còn ai biết cảm giác này là một ngôi sao chứ?
Chử Y hài lòng vu. ốt ve ngôi sao nhỏ, nhẹ nhàng lau sạch lớp kem nền và kem che khuyết điểm dính trên người nó. Ánh mắt anh dịu dàng chăm chú, nóng bỏng khiến ngôi sao nhỏ có xu hướng chuyển sang màu hồng.
Bé sao nhỏ màu vàng xuất hiện những vệt đỏ hồng khiến Chử Y ngạc nhiên trong giây lát, nụ cười trên khóe miệng càng rõ rệt hơn. Anh thậm chí không nỡ dùng khăn giấy ướt mà chỉ dùng ngón tay của mình, nhẹ nhàng lau sạch từng chút một.
Động tác của Chử Y rất cẩn thận nên Miểu Miểu không thấy khó chịu chút nào cả, thậm chí nó còn thoải mái muốn rên hừ hừ luôn. Người bảo hộ của dịu dàng quá đi mất, ánh mắt ấm áp đến độ nó không dám nhìn luôn, ngay cả động tác cũng ôn hoà đến thế.
Nó thật sự rất thích, rất thích Chử Y, mỗi ngày lại càng thích hơn.
Sau khi lau sạch cho Miểu Miểu, Chử Y dùng khăn giấy ướt lau tay mình, trong lúc chờ trang điểm anh vẫn nắm Miểu Miểu trong lòng bàn tay, ngăn cách nó khỏi mọi ánh nhìn xung quanh.
Lòng bàn tay anh dường như vẫn chưa đủ m. ềm mại để đặt Miểu Miểu vào, nhưng anh lại không biết nên đặt nó ở đâu cho đúng.
Được nhẹ nhàng vu. ốt ve, Miểu Miểu thấy thoải mái lắm luôn. Đây là lần đầu tiên Chử Y chủ động thân mật với nó, hơn nữa còn là lúc Chử Y tỉnh táo. Cảm giác này tuyệt vời đến mức khiến Miểu Miểu thấy mình cứ làm một miếng m*t trang điểm ngốc nghếch như này cũng được.
Miếng m*t trang điểm có thể thân mật với Chử Y, còn được Chử Y ủ trong lòng bàn tay, nghĩ thôi cũng thấy cuộc sống của một ngôi sao quá là mĩ mãn rồi.
Miểu Miểu nằm dài trong lòng bàn tay Chử Y, biến thành một cục m. ềm mại, nó kiềm chế bản thân không được lăn lộn trong tay anh, dù lòng nó đang hạnh phúc đến nỗi muốn xoay vòng vòng quanh Chử Y, muốn hôn hết các ngón tay của anh luôn cơ.
Nhưng nếu cử động thì sẽ làm Chử Y hoảng sợ, sẽ bị lộ thân phận mất.
Bé sao nhỏ thở dài ngọt ngào nhưng cũng đầy phiền muộn.
"Xong rồi." Nhan Ái Hoa kiểm tra cẩn thận, đảm bảo không có chút khuyết điểm nào trên gương mặt Chử Y. Với lớp trang điểm của anh ta, khuôn mặt của Chử Y đẹp đến mức người – thần đều phẫn nộ.
Chử Y đứng dậy, cẩn thận đặt ngôi sao nhỏ vào túi áo rồi rửa sạch tay.
"À thì, hay là anh đưa ngôi sao cho tôi cầm hộ nhé. Không thể để vậy mà chụp ảnh đâu." Lạc Thụy – người đã quan sát toàn bộ quá trình, cuối cùng hết chịu nổi nữa.
Chử Y vừa rửa tay vừa nói bóng gió: "Đúng nhỉ, thế này thì rõ ràng quá, nếu nhỏ hơn chút thì tốt hơn ha?"
Hửm? Nhỏ hơn chút?
Rõ ràng quá thì không thể chụp ảnh cùng Chử Y sao?
Nhớ đến những bức ảnh đẹp trai của Chử Y, Miểu Miểu muốn chụp cùng anh lắm, như vậy thì trong bức ảnh sẽ có cả nó và Chử Y rồi.
Vậy nhỏ lại một chút vậy, chỉ một chút thôi, một chút chắc không bị phát hiện ra đâu.
Ngôi sao nhỏ động đậy, thu nhỏ lại một vòng.
Chử Y – người luôn chú ý đến nó nhếch mép cười, rất hài lòng với sự nghe lời và thông minh của Miểu Miểu: "Như này thì không thấy đâu, không ảnh hưởng đến hiệu quả chụp hình." Anh cũng muốn mang theo bé sao nhỏ bên mình mọi lúc mọi nơi, chứ không phải để người khác cầm hộ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!