Trước mặt Chử Y trưởng thành nó luôn nhút nhát sợ hãi, những lời muốn nói chất đầy trong lòng, ấy thế mà trước mặt Chử Y nhỏ lại tuôn ra như thác đổ.
Tất nhiên trước mặt Chử Y nhỏ nó cũng ngại ngùng, nhất là khi thấy Chử Y nhỏ đỏ mặt, Miểu Miểu cũng đỏ mặt theo.
"Đẹp ghê á."
Miểu Miểu cúi đầu: "Anh cũng nói gì đi chứ."
Chu Y nhỏ: "À, ừ."
Miểu Miểu dùng cả năm cánh sao che mặt, nó vừa nói cái gì ngốc nghếch giống như kẻ si tình thế này!
Chử Y nhỏ ngồi trên mặt trăng cười khúc khích.
Miểu Miểu nhớ lại chuyện ban ngày, bất mãn nói nhỏ: "Không phải nàng tiên ốc."
Chử Y nhỏ khó hiểu: "Cái gì cơ?"
Miểu Miểu hừ hừ: "Không phải là nàng tiên ốc, Miểu Miểu là con trai!"
Chử Y nhỏ cười nói: "Ừm, biết rồi, Miểu Miểu là con trai."
Nàng tương ứng với cái gì nhỉ, Miểu Miểu cố gắng nghĩ… Ừm, là chàng trai.
Miểu Miểu sửa lỗi của Chử Y : "Là chàng tiên ốc, không phải nàng tiên ốc."
Chu Y nhỏ cười đến run rẩy cả vai: "Ừm, chàng tiên ốc."
Miểu Miểu ôm lấy ngón tay Chử Y, ngẩng đầu nhìn cậu: "Anh không thích em dọn phòng cho anh phải không?" Nó tủi thân nói: "Em chỉ muốn làm chút gì đó cho anh thôi."
Chử Y nhỏ nâng nó lên: "Anh thích, tất nhiên là thích." Cậu nghĩ một chút rồi nói: "Rất vất vả."
"Không vất…"
Miểu Miểu còn chưa nói xong, Chử Y đã biến mất.
Tiếng sấm xuân ở thành phố S đến sớm hơn mọi năm, vang lên ầm ầm, đến nhanh đi cũng nhanh, để lại những giọt mưa làm ướt cửa sổ.
Chử Y ngồi trên giường, trên mặt lộ rõ vẻ hoang mang xen lẫn kinh ngạc. Anh sờ lên mặt rồi nhìn vào lòng bàn tay mình, cảm giác mềm mại trong mơ dường như vẫn còn đó, giống hệt cảm giác khi chạm vào cà vạt trên sân khấu hôm nọ.
Giọng nói trong mơ giống y hệt giọng nói nghe thấy ban ngày, âm thanh ngọt ngào mà tủi thân. Rốt cuộc là anh quá mệt mỏi nên xuất hiện ảo giác, hay thật sự có một ngôi sao nào đó bên cạnh anh đây. Từ sau trận mưa sao băng ấy, mọi thứ đã bắt đầu trở nên không bình thường.
Trong giới giải trí có những diễn viên không thể thoát khỏi vai diễn, bộ phim trước của anh quả thực rất vất vả, đó là bộ phim đầu tiên anh đảm nhận vai nam chính, có những cảm xúc đau đớn xé lòng mà anh phải đắm chìm trong đó.
Trong phim cũng có giấc mơ và ảo ảnh, nhưng đó là vai diễn của Mục Đình Dục, anh chỉ giúp anh ta thoát khỏi vai diễn mà thôi.
"Miểu Miểu?" Chử Y nghi hoặc gọi.
Miểu Miểu đang nằm bò trên giường, hối hận không thôi.
Khi còn ở thiên hà Tiên Nữ, thầy giáo đã nói với chúng rằng khi gặp được người bảo hộ mà mình thích, nhất định không được vội vàng, phải quan sát ít nhất một tháng.
"Tại sao thế ạ?" Lúc đó Miểu Miểu hỏi thầy giáo.
Thầy giáo nhìn thoáng qua nó, biểu cảm trên mặt mà Miểu Miểu không hiểu lắm, thầy nói: "Một tháng là dành cho những ngôi sao bình thường, Miểu Miểu thì phải quan sát ba tháng."
Miểu Miểu: ???
Nó hỏi với ý là một tháng quá lâu rồi, thích một người chẳng phải là chuyện chỉ cần nhìn thoáng qua thôi sao? Là gì nhỉ, à, là yêu từ cái nhìn đầu tiên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!