Chương 49: Bé sao nhỏ – 49

"Làm gì đấy, còn chưa về hả?" Phàn Vũ Khê gọi.

Miểu Miểu như chú thỏ nhỏ nhảy nhảy đi mất.

Cậu nghe thấy tiếng cười của Chử Y đằng sau, tiếng cười trầm thấp truyền vào tai làm Miểu Miểu co giò chạy nhanh hơn. Chợt cậu thấy Mục Đình Dục nhìn mình, ánh mắt trong giây đầu tiên khiến cậu giật thót, nhìn kỹ lại thì Mục Đình Dục đã dịu dàng cười với cậu rồi.

Miểu Miểu đang vui nên cười đáp lại anh ta, chạy đến bên cạnh Phàn Vũ Khê.

Mục Hoành Trung nghiêng mặt cười với cậu, là nụ cười "Bố biết con biết, Phàn Vũ Khê không biết".

Miểu Miểu thấy tin nhắn bố Mục gửi đến, là tấm ảnh cậu và Chử Y hôn nhau. Trong bóng tối Chử Y đang lau nước miếng trên khóe miệng cậu. Miểu Miểu đỏ mặt, gửi tin nhắn cho bố Mục.

Bé cưng Miểu Miểu: [Sao lại chụp lén! [Mục Hàn hung dữ. jpg]]

Bố Mục: [Xin hỏi hôn giả mà chảy n. ước miếng sao?]

Miểu Miểu cất điện thoại, len lén nhìn Phàn Vũ Khê một cái. May quá, không bị phát hiện.

Cậu vờ như không có chuyện gì, chỉ có gió đêm biết được sự ngọt ngào trong lòng cậu.

"Khê Khê, ba thích bố Mục từ khi nào vậy?" Miểu Miểu thò đầu nhỏ nhìn Phàn Vũ Khê, trên đầu nhỏ viết đầy chữ hóng hớt.

"Liên quan gì đến con?" Phàn Vũ Khê vừa đi vừa mắng: "Con cảm thấy hôm nay mình diễn tốt lắm hả?"

"Con không cảm thấy mình diễn tốt." Miểu Miểu vô tội nói: "Bị ba mắng bao nhiêu lần, ba bảo con đáp lại, ba nói không phải là không có cảm giác."

Miểu Miểu như hiểu ra: "Chẳng lẽ năm đó ba bị nụ hôn của bố Mục chinh phục ư?"

"Nín!" Phàn Vũ Khê mắng cậu, mất tự nhiên nên tốc độ dưới chân vô thức tăng nhanh.

Tiếng cười của Mục Hoành Trung rất vang dội.

Ngày hôm sau, cả đoàn chuẩn bị về thành phố N, sáng sớm trợ lý của Miểu Miểu đã đến thu dọn hành lý cho cậu.

Từ hôm cậu tham gia Thần Tượng Thế Hệ Mới, công ty tính chọn trợ lý cho cậu nhưng không ngờ cậu lại theo Phàn Vũ Khê quay phim sớm vậy, do ở trong đoàn làm phim của Phàn Vũ Khê nên công ty và chị Lý rất yên tâm, còn trợ lý mà bọn họ chọn cho cậu hôm nay mới tới. 

Trợ lý của cậu là một cô gái, chị Lý cũng đau đầu vì chuyện này rất lâu. Chị vốn định chọn con trai, Miểu Miểu còn trẻ, sợ không nắm bắt được chừng mực khi ở chung với trợ lý nhưng cấp trên của công ty đặc biệt dặn dò phải cho trợ lý nữ, chị Lý chọn người cẩn thận nhất, không cần lanh lợi, chỉ cần thật thà.

Trợ lý họ Tống, lớn hơn Miểu Miểu bốn tuổi, Miểu Miểu gọi cô là chị Tiểu Tống.

Chị Tiểu Tống trước khi đến đã được chủ quản lý là chị Lý dặn dò, sau đó thì giám đốc nghệ sĩ và tổng giám đốc công ty dặn dò thêm lần nữa, biết mình phải chăm sóc một bảo bối nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa nên lòng cô cũng thấp thỏm bất an.

Miểu Miểu hỏi: "Chị Tiểu Tống, chị biết làm trợ lý sinh hoạt không ạ?"

Chị Tiểu Tống tưởng cậu đang nghi ngờ năng lực của mình, vội vàng nói: "Chị đã qua đào tạo chính quy rồi."

"Ồ…" cậu có vẻ thất vọng: "Nếu chị không biết thì có thể hỏi em ạ."

Chị Tiểu Tống: "…"

Miểu Miểu kiêu ngạo nói: "Em cũng học rồi."

Cậu kéo trợ lý tám chuyện: "Chị biết Lạc Thụy không?"

Đương nhiên biết, trợ lý đã theo Chử Y năm năm, hiển nhiên bọn họ từng nghe danh hắn ta. Chị Tiểu Tống gật đầu: "Lạc Thụy là thần tượng của chị đấy."

Miểu Miểu nói: "Anh Lạc Thụy dạy em đó, ảnh nói em rất có thiên phú."

Chị Tiểu Tống không hiểu, đối với đại minh tinh, còn là minh tinh có gia thế hiển hách, mang thiên phú làm trợ lý là chuyện rất đáng để kiêu ngạo sao?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!