Chử Y gian nan gỡ tay Miểu Miểu ra khỏi cổ tay mình.
Miểu Miểu nhìn anh, trong mắt không chỉ có nghi hoặc mà còn buồn bã. Bàn tay bị gỡ kiên quyết bám lấy lần nữa.
"Chử Y, có phải anh lừa em không? Có phải anh không thích em không?" Miểu Miểu đỏ mắt chất vấn.
Chử Y bất lực, nắm lấy tay cậu đặt xuống dưới, giọng khàn khàn: "Em nghĩ sao?"
Miểu Miểu cứng đờ, luống cuống muốn rút tay về, Chử Y rên một tiếng, thuận tay đẩy cậu vào phòng rồi đóng cửa lại.
Miểu Miểu ngơ ngác dựa vào cửa, Chử Y bên ngoài đứng một lúc cũng về phòng mình. Miểu Miểu vẫn chưa hoàn hồn xoè bàn tay, cảm giác trên tay vừa nãy bắt đầu dâng lên chậm rãi.
Miểu Miểu thả mình xuống giường, dùng gối che mặt lại.
Nửa đêm Miểu Miểu trằn trọc không ngủ được, cậu bèn mở điện thoại tìm kiếm vài từ khóa đáng nghi, không thể cho người khác biết, lần mò vào một trang diễn đàn cùng các topic, phát hiện ra một thứ bất ngờ.
Fanfic.
Fanfic thể loại 18+.
Về Chử Y và Miểu Miểu.
Từ sau lần hợp tác trên sân khấu ở cuối chương trình Thần Tượng Thế Hệ Mới, một nhóm nhỏ fan CP của Chử Y và Miểu Miểu bắt đầu lớn mạnh nhanh chóng, nổi lên hừng hực giữa đại quân fan CP khác, trở thành đội ngũ lớn nhất trong các CP của Chử Y.
Fan CP đã xé vụn video đó ra thành từng mảnh nhỏ, rồi dùng kính lúp moi ra từng miếng "đường" ngọt đến phát khóc. Hai người mới cọ mũi làm mồ hôi hòa quyện thôi mà họ cũng đã tưởng tượng ra một tình tiết mờ ám. Chưa kể đến bàn tay trên eo, đôi chân va chạm, cọ sát lồng ngực.
Dù trong phòng không có ai, Miểu Miểu cũng trốn trong chăn lén lút xem điện thoại.
"Động tác này thật là quá mức rồi!" Miểu Miểu mặt đỏ bừng tự lẩm bẩm: "Sao có thể làm được chứ."
Cậu len lén thò đầu nhìn quanh một lượt, quả nhiên không có ai, đèn cũng tắt hết. Thế là cậu vén chăn, tự mình thử một chút. Với chiếc eo dẻo dai, mềm mại, Miểu Miểu đã dễ dàng hoàn thành động tác mà cậu nói là không thể.
Miểu Miểu: "…"
Thật sự làm được luôn hả? Không phải tác giả cố ý phóng đại sao?
Mặt càng đỏ hơn, cậu tiếp tục rúc vào chăn xem. Cả đêm xem không biết bao nhiêu cảnh, học được không ít động tác và những động tác mà các tác giả quá tay viết ấy, cậu phát hiện ra mình làm được hết…
Sáng hôm sau, đã sắp đến giờ học mà Miểu Miểu vẫn chưa rời giường. Chử Y bèn gõ cửa phòng, gọi cậu mau xuống ăn sáng.
Miểu Miểu chỉ hé khe cửa nhỏ, thò đầu nói: "Anh xuống ăn trước đi, em sẽ xuống ngay."
Chử Y thấy dáng vẻ lén lút của cậu thì mạnh tay đẩy cửa ra.
Miểu Miểu mặc bộ quần áo mà Chử Y đã chuẩn bị cho cậu trong phòng ngủ, toàn thân trông rất bình thường, chỉ là tay cậu giấu sau lưng.
Chử Y cúi người đưa tay ra sau lưng cậu, chộp lấy bàn tay ướt sũng của Miểu Miểu.
Miểu Miểu vội vàng mở cửa nên nước vẫn chưa kịp lau khô, Chử Y lần theo dấu đi vào phòng vệ sinh mới biết Miểu Miểu đang giặt qu. ần lót.
Sáng sớm lại xấu hổ đến đỏ mặt, Miểu Miểu hóa thân thành meme "Sống không còn gì để mất".
Chử Y cười nói: "Lần này còn cần anh giặt giúp nữa không?"
"Em giặt xong rồi." Giọng nhỏ đến mức không nghe kỹ thì không nghe thấy.
Ăn sáng xong, Miểu Miểu vẫn là bạn nhỏ ngại ngùng, vừa thấy tầm mắt của Chử Y thì chột dạ quay đầu.
Chử Y lái một chiếc xe khiêm tốn đưa cậu đến trường, ngang qua trước cửa nhà thì thấy Phàn Vũ Khê đang nghe điện thoại khiến Miểu Miểu càng chột dạ hơn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!