Miểu Miểu cũng thấy Chử Y đang đi về phía này, đôi mắt cậu lấp lánh nhìn sang, Chử Y thắp sáng những ngôi sao nhỏ trong mắt cậu.
Nhác thấy ánh mắt mong chờ vui vẻ của sao nhỏ, Chử Y do dự một chút rồi vẫn lướt qua cậu rồi đi đến phía sau bọn họ. Anh đỡ lấy chị MC đang mặc lễ phục dài và giày cao gót, Võ Hòa Dương cũng vội vàng chạy đến, nâng đuôi váy cho chị MC.
Phàn Vũ Khê: "…"
Miểu Miểu là người cuối cùng ra sân, sau cậu không còn thực tập sinh nào khác nữa nên chị MC không cần ở lại sân khấu cũ mà quay về sân khấu chính giữa. Ban nãy hiện trường quá ồn ào nên hai người họ không để ý.
Phàn Vũ Khê vờ như chưa có gì xảy ra, đưa Miểu Miểu lên sân khấu rồi lạnh lùng xoay người rời đi, không nói lời nào.
Chử Y cầm tấm thẻ của Miểu Miểu, hỏi cậu: "Em muốn dán ở đâu?"
Miểu Miểu suy nghĩ một chút, chỉ vào ngực Chử Y.
Chử Y mỉm cười dán lên ngực cậu, sau đó ôm cậu một cái, nhân lúc ôm thì nói nhỏ bên tai cậu: "Ngủ trên ngực anh còn chưa đủ, còn muốn dán tên lên nữa, tuyên bố chủ quyền à?"
Lúc Chử Y định buông tay, Miểu Miểu đưa tay ôm lấy anh, nhỏ giọng hỏi: "Có… Có được không ạ?"
Tiếng cười của Chử Y truyền vào tai Miểu Miểu. Lần này khi anh buông tay, Miểu Miểu không nhận được câu trả lời cũng phải buông tay ra, nếu không buông sẽ bị phát hiện khác thường mất.
Sau khi Miểu Miểu về hậu trường, các thực tập sinh đều nhìn cậu bằng ánh mắt phức tạp. Cậu không biết lúc mình lên sân khấu, Kỷ Tử Hàng đã cãi nhau với một thực tập sinh khác vì mình. Cậu ngồi xuống chỗ cũ tiếp tục xem livestream lướt Weibo, lúc lâu sau mới thấy Kỷ Tử Hàng đang nhìn chằm chằm mình: "Sao thế ạ?"
Kỷ Tử Hàng: "…" Mi đừng có bình tĩnh vậy được không?
"Đạo diễn Phàn là ba cậu à?" Kỷ Tử Hàng hỏi.
Miểu Miểu gật đầu: "Còn là đồng bọn."
Kỷ Tử Hàng: "…" Đồng bọn cái con khỉ!
Kỷ Tử Hàng giãy lần cuối: "Trước đây chưa từng nghe cậu nhắc đến, bây giờ cậu cũng không định giải thích à?"
Miểu Miểu nói: "Anh cũng có nói sân nhà anh có thể chơi golf đâu?"
Kỷ Tử Hàng lắc mạnh cậu: "Chuyện này giống nhau sao?"
Lâm Minh kế bên lặng lẽ nói: "Cậu dám lắc cậu ấy thế à?"
Kỷ Tử Hàng cứng đờ rụt tay về, còn cẩn thận chỉnh cổ áo bị lệch cho Miểu Miểu, cứ như cậu là búp bê thủy tinh chạm vào là vỡ vậy. Thực tế thì Miểu Miểu có thể dùng ngực đập vỡ đá đó.
Miểu Miểu bất đắc dĩ: "Ba em là đạo diễn, bố anh là doanh nhân, có gì khác biệt đâu? Ba em còn không giàu bằng bố anh nữa ấy chứ."
Tiền của Phàn Vũ Khê thật sự không nhiều như người ngoài đồn đoán, y không tiết kiệm được bao nhiêu tiền.
Kỷ Tử Hàng: "…" Cậu đang đùa tôi đấy à?
Cậu ta không có thời gian để dài dòng, Miểu Miểu cũng không có thời gian để giải thích. Tiết mục của nhóm Kỷ Tử Hàng sắp bắt đầu rồi, bị nhân viên gọi đi chuẩn bị.
Ban đầu Kỷ Tử Hàng ngồi giữa Miểu Miểu và Tống Dịch Tinh. Kỷ Tử Hàng vừa đi, người ngồi cạnh Miểu Miểu đã biến thành Tống Dịch Tinh. Cậu tiếp tục xem livestream, Tống Dịch Tinh vẫn luôn quan sát cậu, thấy cậu vẻ mặt bình thản, cảm giác ghen tị trong lòng lại trỗi dậy.
Dễ dàng có được tất cả những gì mình muốn, còn ra vẻ không quan tâm.
Cậu ta cắn răng, chua xót trong mắt ngưng tụ thành nước mắt, kìm nén sự không cam lòng trong lòng, nói với Miểu Miểu: "Xin lỗi."
Miểu Miểu chớp chớp mắt, tiếp tục xem livestream.
Tống Dịch Tinh không nhận được hồi đáp, sợ hãi, hối hận, không cam lòng và tủi thân, cuối cùng khiến nước mắt tích tụ trong mắt rơi xuống, chảy dọc theo má rơi xuống quần.
Miểu Miểu bất đắc dĩ nói: "Tôi không bắt nạt cậu."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!