*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương trình xếp Miểu Miểu ra sân cuối cùng. Từ hậu trường bước ra nhìn thấy với các bạn fans giơ cao bảng hiệu ghi tên mình, lắng nghe tiếng hò reo của họ, cuối cùng Miểu Miểu mới có cảm giác… mình sắp trở thành minh tinh rồi.
Cậu ngẩng đầu nhìn về giữa sân khấu, Chử Y cũng đang nhìn cậu.
Cậu mỉm cười bước lên thảm đỏ. Hai bên thảm đỏ trải đầy hoa tươi, bên cạnh là fan của cậu. Giây phút này Miểu Miểu có chút rung động, những chuyện thị phi ồn ào phút chốc bị những bông hoa xinh đẹp và các bạn fan đáng yêu này xua tan hết.
Cậu không nghe thấy những tiếng chửi rủa lác đác bên dưới, chỉ nghe thấy tiếng reo hò của fan.
Đến giữa thảm đỏ, Miểu Miểu bỗng bước chậm lại. Cậu nhìn thấy một cô bé buộc tóc đuôi ngựa, giơ cao tấm bảng "Miểu Miểu, tớ mãi mãi yêu cậu!", gọi to tên cậu.
Miểu Miểu nhìn kỹ, đó là Phương Noãn Noãn.
Phương Noãn Noãn mới học lớp 6 mà đã cao lắm rồi, Miểu Miểu ước chừng cô ấy cao khoảng 1m55, đứng giữa các chị gái trưởng thành trông nhỏ hơn chứ không hề thấp. Bên cạnh cô bé là cậu bạn cool ngầu đeo kính râm, nhưng chiều cao vẫn thua Phương Noãn Noãn.
Miểu Miểu vẫy tay về phía cậu và cười tươi rói, lúm đồng tiền nhỏ xinh ẩn chứa vị ngọt ngào.
Phương Noãn Noãn càng thêm kích động: "Miểu Miểu, Miểu Miểu! Tớ là Phương Noãn Noãn! Cậu còn nhớ tớ không!"
Mục Hàn nhíu mày: "Phiền chết mất, đó không phải Miểu Miểu, đừng có gọi linh tinh nữa được không?"
Phương Noãn Noãn nói: "Cậu là heo à? Cậu ấy là Miểu Miểu đó!"
Miểu Miểu không nghe thấy cuộc tranh cãi của bọn họ, cậu đã đi đến sân khấu chuyển tiếp.
MC: "Chào mừng Miểu Miểu của chúng ta!"
"Cảm ơn." Miểu Miểu cúi người cảm ơn.
"Tôi thấy hôm nay có rất nhiều Sữa Tuyết đến đây, cậu có điều gì muốn nói với họ không?" MC hỏi.
Miểu Miểu trầm ngâm một lúc, cầm mic lên: "Cảm ơn các bạn đến giờ vẫn yêu thích tôi, tôi sẽ không phụ lòng yêu mến của các bạn, cũng không thẹn với lương tâm mà đi tiếp."
Trong hậu trường, có một thực tập sinh cười khẩy: "Hay cho câu không thẹn với lương tâm nha."
Kỷ Tử Hàng nhíu mày, chẳng hề kiêng dè hỏi: "Ghen tị à?"
Thực tập sinh kia nghẹn họng, không ngờ Kỷ Tử Hàng lại dám nói thẳng vào mặt mình như vậy.
Lâm Minh nhắc nhở Kỷ Tử Hàng: "Nói năng kiểu gì đấy, mất lịch sự quá, sau này còn muốn ở chung nữa không?"
Kỷ Tử Hàng đáp lời: "Đương nhiên là không có cơ hội ở chung rồi, chúng ta sắp debut, còn cậu ta thì chưa chắc."
Người kia vừa hay xếp hạng 12, đó là thứ hạng sau khi diễn xong thì đi về.
Người kia bị châm chọc đến đỏ cả mặt, cứng miệng nói: "Nghệ sĩ của Minh Ngu không phải rất khiêm tốn sao? Một đứa cặp kè với đại gia, một đứa thì ngông cuồng, đúng là mở mang tầm mắt.
Vương Ân Quang nói: "Còn công ty giải trí Trần Minh nhà các cậu thì keo kiệt bủn xỉn như lời đồn rồi."
"Mày!" Thực tập sinh kia thách thức: "Đừng có đắc ý, giỏi thì ra trước mặt Huân Lan mà ra vẻ! Ngon vậy thì debut ở vị trí center xem! Mấy người có nhiều người vượt qua vòng loại thì ngon lắm à?"
"Thì "ngon" thật mà, cậu vượt qua đi rồi nói chuyện." Kỷ Tử Hàng mỉa thẳng.
Ngải Hàn Ý nhíu mày: "Đừng cãi nữa."
Lúc này cậu ta lên tiếng, bề ngoài có vẻ trung lập nhưng thực chất là đang giúp Minh Ngu. Dù sao bọn họ cũng sắp debut cùng với Minh Ngu, tuy chưa biết sẽ ký hợp đồng bao lâu, sau này có làm việc chung hay không nhưng hiện tại tốt nhất đừng nên gây thù chuốc oán.
"Tao chẳng thèm chổng đít để bò lên đâu!" Thực tập sinh kia nói xong thì dựa vào ghế ngồi trong bóng tối.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!