Chương 36: Không ai được phép bắt nạt cậu ấy

Trong lúc mọi người không biết phải làm sao, một người đã bước nhanh tới bên cạnh Miểu Miểu.

Miểu Miểu ngồi trên ghế, cúi đầu xuống. Chử Y ngồi xổm trước mặt cậu, ngẩng đầu nhìn và nhẹ nhàng hỏi: "Không khóc đấy chứ?"

Vốn dĩ cậu chưa khóc nhưng khi Chử Y đến, cho cậu sự dịu dàng hiếm hoi thì một giọt nước mắt bất chợt lăn ra từ khóe mắt, rơi đúng lên mặt Chử Y.

Chử Y sửng sốt, bàn tay siết chặt bên cạnh run lên. Mãi lâu sau, anh mới lên tiếng: "Lớn rồi còn khóc."

Miểu Miểu chỉ mới 18 tuổi, thật ra cậu từ thiên hà Tiên Nữ đến Trái Đất này còn chưa đầy sáu năm.

Chử Y không thể diễn tả hết sự đau xót trong lòng mình, anh vươn tay lau nước mắt cho cậu. Cậu khóc một giọt, Chử Y lại lau đi một giọt.

"Thay mặt fan của mình, tôi xin lỗi Miểu Miểu. Tôi không nên lấy trộm chứng minh thư của cậu ấy. Miểu Miểu tốt như vậy, fan của tôi vì bị cuốn vào dòng dư luận mà chửi bới cậu, đó là lỗi của họ."

Cho dù là sau video thứ hai, nhưng phần lớn những lời chửi Miểu Miểu trên mạng vẫn đến từ fan của Chử Y.

Miểu Miểu cũng là một fan của Chử Y.

Chử Y cảm thấy điều khiến Miểu Miểu đau lòng nhất có lẽ là việc fan của anh chửi cậu, không liên quan gì đến sự kiêu ngạo. Trước đây, fan của Chử Y từng là những người mà Miểu Miểu thích nhất. Cậu từng cùng họ mỗi ngày theo dõi mọi hoạt động của Chử Y, mỗi ngày khen Chử Y hàng trăm lần, cùng nhau chống lại những kẻ ghét bỏ Chử Y.

Lời của Chử Y không phải chỉ nói riêng cho Miểu Miểu nghe.

Miểu Miểu – người đang rơi nước mắt, cuối cùng cũng ngừng tập trung vào đôi tay mình mà nhìn thẳng vào Chử Y.

Đôi mắt vừa khóc xong giống như một dòng suối trong vắt.

Chử Y không để tâm đến đám người xung quanh, đứng dậy thơm nhẹ lên mặt Miểu Miểu và thì thầm bên tai: "Đừng khóc nữa."

Miểu Miểu đỏ mặt, vội vàng đẩy Chử Y ra. Ở đây đông người vậy, Chử Y không thể thơm cậu như thế được. Mọi sự khó chịu và uất ức trong lòng đều tan biến, cậu chỉ nghĩ phải đẩy Chử Y ra thật nhanh.

"Giờ biết xấu hổ rồi hả? Khóc nhè thì không xấu hổ à?" Chử Y cười nói.

"Em không khóc, đều tại anh cả." Miểu Miểu hậm hực.

Thực ra cậu đâu có tính khóc, tại Chử Y đến làm cậu vô thức khóc ấy chứ.

Từ nhỏ, Lạc Thụy và chú Lý đều rất cưng chiều cậu. Dù Cận Đằng trông vẻ nghiêm khắc nhưng cũng rất tốt với cậu. Các bạn trong lớp tiểu học ai cũng quý mến cậu cả. Khi quay phim, cả đoàn phim đều yêu thương cậu. Lớn lên rồi, thầy cô cũng thích cậu, Mục Hoành Trung càng nuông chiều cậu hết mực.

Cậu chưa từng đối mặt với sự thù hằn nhiều như thế bao giờ. Cậu vẫn chưa hiểu tại sao mình bị ghét đến thế, bị toàn mạng xã hội chửi rủa.

Fan của Chử Y cũng mắng cậu, trong khi cậu luôn nghĩ rằng fan của Chử Y là những người đáng yêu nhất thế giới này.

Người viết thư khen cậu, nói thích cậu, chớp mắt lại quay sang gọi điện chửi cậu ghê tởm.

Tất cả những điều đó làm cậu khó lòng chấp nhận được, nhưng nhiêu đây vẫn chưa đủ để cậu khóc, trước giờ cậu chỉ khóc khi chuyện có liên quan đến Chử Y thôi.

Sau khi khóc xong, Miểu Miểu cảm thấy xấu hổ quá đi mất.

Lạc Thụy đưa Miểu Miểu ra ngoài, còn Chử Y đến gặp đạo diễn và nói: "Phần kết nối vừa rồi đừng xóa, cứ phát sóng vào tuần sau đi."

"Vậy không ổn đâu." Đạo diễn do dự: "Làm thế chẳng phải đang gây chuyện sao?"

Chử Y không nhượng bộ.

Đạo diễn phân vân: "Có thể đó là fan của cậu."

Chử Y nói: "Không sao cả. Anh muốn tăng rating mà? Đoạn vừa rồi chắc chắn sẽ lên top đầu. Tôi thấy ổn, bên công ty Huân Lan cũng thấy không vấn đề."

Đạo diễn hiểu chuyện này đã được quyết định, không thể thay đổi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!