Chương 35: Anh dạy, hay để người khác dạy?

Miểu Miểu co rúm người, cậu chỉ muốn biến thành một con ốc sên thu mình vào vỏ lặng lẽ bò đi. Cậu không hiểu tại sao cơ thể con người lại có phản ứng như thế, nó khiến cậu xấu hổ đến không dám ngẩng đầu lên.

Nếu biến thành ốc sên, liệu Chử Y có để cậu bò đi không? Miểu Miểu nghĩ.

Chử Y đứng sau lưng Miểu Miểu rất lâu nhưng cậu vẫn không có ý định nói gì, ngược lại càng lúc càng thu mình nhỏ hơn.

Chử Y bước tới trước một bước, Miểu Miểu khẽ dịch người về phía trước một chút.

Chử Y vài bước đã đứng trước chậu nước của Miểu Miểu, im lặng bắt đầu giặt chiếc quần nhỏ mà cậu chưa kịp giặt xong. Anh không nói gì, khuôn mặt không biểu lộ cảm xúc nhưng đôi tay thon dài vụng về, chăm chú giặt chiếc quần nhỏ của cậu.

Bùm một tiếng, mặt Miểu Miểu đỏ bừng lên.

"Anh… anh…" Miểu Miểu lí nhí như tiếng muỗi kêu, "Anh" mãi mà không nói ra được câu gì.

Sau khi giặt xong, Chử Y còn tìm móc treo đồ và mang quần ra phơi ngoài ban công rồi mới quay lại đối diện với con "ốc sên" nhỏ này.

Anh ngồi xổm xuống đối diện với Miểu Miểu, hỏi: "Sao thế?"

Miểu Miểu lại cuộn người, giọng nhỏ xíu: "Bị bệnh rồi."

Chử Y mạnh tay nâng đầu cậu lên giống như cách anh từng làm khi cậu còn nhỏ, tay anh vuốt nhẹ gương mặt Miểu Miểu, mỉm cười: "Bệnh nặng quá nhỉ, sốt đến đỏ cả mặt thế này."

Miểu Miểu rê. n rỉ một tiếng như muốn khóc.

Chử Y không đùa cậu nữa, anh vuốt những sợi tóc lòa xòa trên trán cậu ra sau, để lộ toàn bộ gương mặt. Ánh mắt anh trở nên khó đoán khi nói: "Miểu Miểu, em trưởng thành rồi."

"Trưởng thành rồi?" Miểu Miểu bối rối hỏi.

Dù cậu luôn ép mình phải đẩy Chử Y ra xa, nhưng có những điều không thể che giấu được. Từ khi cậu đến Trái Đất, Chử Y luôn ở bên cạnh, mang đến cho cậu sự an toàn lớn nhất, khiến cậu vô thức dựa dẫm và tin tưởng anh.

Chử Y gật đầu xác nhận: "Trưởng thành rồi."

Anh cười nói: "Lớn rồi sẽ như vậy, sau này còn gặp thường xuyên nữa, đừng lo."

Miểu Miểu khẽ đáp: "Ò."

Chử Y cẩn thận quan sát khuôn mặt cậu, hỏi: "Đêm qua ngủ ngon hay là có mơ thấy gì không?"

Mơ gì ư? Mặt Miểu Miểu đỏ ửng, cậu lùi về phía sau một bước, cảm thấy khoảng cách giữa hai người quá gần khiến cậu nóng bừng.

Chử Y không ép cậu trả lời, anh bước thêm một bước về phía trước.

"Biết xử lý thế nào không?" Bước chân của Chử Y lớn hơn nhiều so với Miểu Miểu, nên khi cả hai đều di chuyển một bước, Chử Y đã gần như chạm vào người Miểu Miểu.

"Muốn anh dạy, hay để người khác dạy?" Chử Y nâng cằm Miểu Miểu, không ngừng ép hỏi.

Miểu Miểu nhắm mắt lại, hàng mi khẽ rung. Sau lúc lâu, cậu nói ra câu trả lời mà Chử Y muốn nghe nhất.

Khi Miểu Miểu đến phòng tập, mặt cậu vẫn còn đỏ bừng.

Cậu vào lớp A. Lớp A chỉ có mười người, không khí dễ chịu hơn rất nhiều so với lớp C. Mọi người đã khá thân thuộc, khi thấy Miểu Miểu thì họ gọi cậu lại cùng xem video.

Video là tập đầu tiên của Thần Tượng Thế Hệ Mới phát sóng tối qua. Họ đang cùng nhau xem lại, chỉ ra chỗ biểu cảm chưa đúng, động tác nào làm chưa tốt, những câu nói và biểu cảm nào dễ gây mất thiện cảm.

Miểu Miểu ngồi xuống, im lặng lắng nghe.

Cậu chưa từng trải qua đào tạo chuyên nghiệp, chỉ là những năm theo đoàn phim của Phàn Vũ Khê vô tình học được cách nắm bắt ống kính.

"Miểu Miểu biểu hiện rất tốt." Ngải Hàn Ý từ công ty Huân Lan nói: "Cậu cứ mở bình luận mà xem, các cô gái điên cuồng muốn pick cậu đấy."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!