Chương 34: Say rượu

Âm nhạc nổi lên, Chử Y ngẩng đầu nhìn về phía khán giả, mà khán giả của anh chỉ có một mình Miểu Miểu.

Anh đã từng nói với Miểu Miểu, làm thần tượng chính là phải biết cách thu hút khán giả trên sân khấu.

Trái tim Miểu Miểu như hòa theo từng nhịp wave của anh, bùng nổ như những núi lửa nhỏ trong tinh cầu trước sức bộc phá của anh. Rung động theo từng nhịp điệu, chìm đắm trong từng động tác, chấn động trước sức mạnh và độ căng của anh.

Chử Y đang nhảy, tay anh đang khiêu vũ, chân anh đang nhảy nhót. Rõ ràng là cùng một điệu nhảy nhưng Miểu Miểu lại thấy hai mắt mình không đủ dùng, dù nhìn vào bất kỳ bộ phận nào trên cơ thể anh cũng trông thấy những điều bất ngờ khác nhau. Đợi đến khi cậu vội vàng nhìn lại thì những gì vừa rồi đã biến mất, thay vào đó là những chi tiết hấp dẫn hơn.

Điệu nhảy của Chử Y vừa điêu luyện vừa bi, ến thái.

Điêu luyện ở chỗ từng bộ phận trên cơ thể anh đều đang nhảy múa, động tác tuy bình thường nhưng đầu ngón tay và ngọn tóc cũng có nhịp điệu độc đáo riêng. Còn b, iến thái ở chỗ… Miểu Miểu đỏ mặt, không chịu nổi phải dời mắt đi.

Vũ đạo của Chử Y khiến Miểu Miểu chấn động, phá vỡ mọi hiểu biết trước đây của cậu về vũ đạo. Nghĩ đến những điệu nhảy mình từng thể hiện trước mặt Chử Y, dù là hai ngày nay, hay điệu nhảy ngôi sao trước kia, Miểu Miểu đều xấu hổ đến mức chỉ muốn thời gian quay ngược trở lại, giữ chặt bản thân đừng có nhảy nhót lung tung nữa.

Vài phút, khoảng thời gian ngắn ngủi vì sự tinh tế trong từng động tác mà trở nên dài đằng đẵng, như vừa được xem một vở kịch vậy.

Sau khi Chử Y nhảy xong, phía sau vang lên một tràng tiếng hét nhiệt liệt khiến Miểu Miểu đang chìm đắm trong đó giật mình thon thót.

Phía sau đứng đầy các thực tập sinh và nhân viên công tác, họ hò hét điên cuồng, vẫy tay đầy phấn khích. Sân khấu không ánh đèn này, chỉ với một điệu nhảy đơn giản cũng đủ thắp lên ngọn lửa mãnh liệt nhất.

Chử Y chỉ đơn giản đứng trên sân khấu nhưng sự hiện diện của anh chính là một vị vua, trong lĩnh vực này anh xưng bá rất dễ dàng.

Miểu Miểu có chút hoảng hốt, Chử Y mà cậu nhìn thấy hai ngày nay quá khác so với trước đây. Chử Y trước đây ở nhà yên lặng bầu bạn với cậu và Chử Y bùng nổ sân khấu bây giờ,  thế mà lại là cùng một người.

Hay là trước đây cậu còn nhỏ, nên Chử Y không thể hiện những mặt này với cậu?

Trước đây Chử Y ở nhà, cậu sẽ yên lặng ngắm nhìn khuôn mặt Chử Y,  xin một nụ hôn, cả ngày bình yên tươi đẹp.

Bây giờ Chử Y ở bên ngoài, cậu nhìn Chử Y trên sân khấu, mặt hồ tĩnh lặng trong lòng bị khuấy động thành sóng to gió lớn.

Buổi tối trở về ký túc xá, Miểu Miểu  trằn trọc mãi không ngủ được. Cậu bất lực vừa tự trách mình, vừa cầm iPad bắt đầu tìm kiếm thông tin về Chử Y trên mạng.

Đối mặt với những thông tin tràn ngập trên mạng,  Miểu Miểu ép buộc bản thân phớt lờ tất cả, chỉ xem video Chử Y nhảy.

Càng xem càng không thể dừng lại, video Chử Y trình diễn quá nhiều, còn có cả video luyện tập nữa. Mỗi video cậu đều xem đi xem lại nhiều lần, xem đến tận sáng cũng chưa xem hết.

Buổi sáng khi Lâm Minh gọi cậu dậy, cậu quay lưng ra ngoài vẫn còn đang lén lút xem. Lâm Minh thấy dáng vẻ lén lén lút lút của cậu, nói: "Không dậy thì anh sẽ bảo Kỷ Tử Hàng lên lôi em xuống đấy."

Kỷ Tử Hàng vừa sấy tóc xong đang tự luyến trước gương, hét lớn: "Tui có thể! Tui có thể! Bây giờ tui có thể bò lên ôm cục Sữa Tuyết xuống ngay và luôn!"

Giọng nói của Miểu Miểu vang lên từ trong chăn: "Không được gọi là Sữa Tuyết!"

Nói rồi cậu chui ra khỏi chăn, ngồi ở đó hờn dỗi: "Đều tại anh hết."

Vì sự kiện "sữa ngâm tuyết liên" lần trước nên tất cả mọi người trong đoàn chương trình đều biết có một thực tập sinh lớn lên bằng cách uống sữa ngâm tuyết liên. Cậu còn chưa kịp phản ứng thì đã bị gán cho một biệt danh: Sữa Tuyết.

"Được rồi Sữa Tuyết, Sữa Tuyết nói gì cũng đúng, đều tại anh." Kỷ Tử Hàng nói: "Vậy có cần anh bế Sữa Tuyết xuống không?"

Sữa Tuyết từ chối Kỷ Tử Hàng, tự mình bò xuống, Kỷ Tử Hàng trông mong mà không được, buồn bã vô cùng.

Miểu Miểu đứng trước gương, người trong gương rạng rỡ sáng ngời không có quầng thâm mắt, mắt cũng không có tia máu, chớp chớp mắt vẫn linh động lấp lánh.

Miểu Miểu hài lòng lục tung tủ quần áo lấy ra một bộ đồ rộng rãi. Sau khi thay quần áo, mấy người cùng nhau ra ngoài ăn sáng rồi chia ra đến phòng tập luyện tập.

Miểu Miểu tiếp tục tập ở lớp C, có lẽ lời cảnh cáo ẩn ý của Chử Y hôm qua đã có tác dụng, hoặc do hôm nay anh có quay ở đó luôn nên Miểu Miểu không bị tẩy chay nữa. Còn có bạn học chỉ ra những chỗ chưa hoàn thiện trong động tác của cậu nữa.

Miểu Miểu sẽ không chủ động làm hòa, nhưng đối với những bạn học muốn xoa dịu quan hệ cậu cũng không lạnh nhạt.

Thực ra, việc bị tẩy chay trong lớp không ảnh hưởng nhiều đến cậu. Miểu Miểu từ nhỏ đã như vậy, trái tim cậu không lớn, chỉ vừa đủ chứa đựng những người cậu quan tâm thôi. Còn những người khác tẩy chay ra sao, cô lập thế nào, cậu cũng chỉ sống trong thế giới nhỏ của riêng mình, không hề bị ảnh hưởng. Nhưng khi người khác chủ động bắt chuyện cậu sẽ không lạnh nhạt thờ ơ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!