Chương 32: Nói xấu sau lưng bị bắt tại trận

Câu nói cuối cùng của Chử Y trùng hợp với lúc anh ngẩng đầu nhìn về phía các thực tập sinh khác, điều này tạo ra một ảo giác như anh không chỉ đang nói chuyện với Miểu Miểu, mà là đang nói chuyện với tất cả các thực tập sinh.

Không còn cảm giác áp lực đó nữa, các thực tập sinh cũng thở phào nhẹ nhõm, chỉ coi đây là một bài học mà Chử Y dạy cho bọn họ.

Có lẽ là một màn ra oai chăng?

Đạo diễn nhân cơ hội đứng ra, mặt mày đỏ bừng nói: "Báo cho mọi người một tin vui, mùa này chúng ta không chỉ có bốn huấn luyện viên, mà còn có thêm một giám khảo chính. Chử Y chính là giám khảo chính của Thần Tượng Thế Hệ Mới đấy."

Đối với đạo diễn đây quả thực là chuyện tốt từ trên trời rơi xuống, không ai ngờ Chử Y sẽ tham gia chương trình này. Có Chử Y – người có trình độ như sách giáo khoa tham gia, những chương trình tương tự khác còn có thể cạnh tranh với bọn họ sao?

Ông ta đã có thể tưởng tượng ra mùa Thần Tượng Thế Hệ Mới này sẽ hot đến mức nào.

Không chỉ đạo diễn, các thực tập sinh cũng lần nữa sôi sục, tuy rằng áp lực rất lớn nhưng đây chính là Chử Y đó. Ai mà không muốn thể hiện trước mặt Chử Y, ai mà không muốn được Chử Y hướng dẫn, ai mà không muốn tham gia cùng một chương trình với Chử Y chứ?

Sau khi Chử Y rời đi, các thực tập sinh lập tức thảo luận sôi nổi. Miểu Miểu nhìn thấy mỗi người bọn họ đều vô cùng phấn khích, không phải kích động thì cũng là đang tính toán.

"Có phải không Miểu Miểu?" Kỷ Tử Hàng huých cậu một cái.

"Hả?" Miểu Miểu ngơ ngác nhìn Kỷ Tử Hàng: "Vừa rồi anh nói gì cơ?"

Kỷ Tử Hàng bất đắc dĩ nói: "Bọn anh đang nói chúng ta thật may mắn, có thể cùng biểu diễn với Chử Y."

"Đây có tính là cùng biểu diễn gì đâu." Miểu Miểu không những không phấn khích mà còn rất buồn phiền.

Cậu lại im lặng một lúc, phát hiện có rất nhiều người đang nhìn chằm chằm cậu, hay nói đúng hơn là đang nhìn chằm chằm vào chiếc cà vạt của cậu.

"Sao, sao vậy?" Đối mặt với ánh mắt như sói đói, Miểu Miểu lùi về sau.

"Miểu Miểu, tôi đối xử với cậu tốt chứ?" Tống Dịch Tinh khoác vai cậu.

Miểu Miểu do dự: "Tốt, tốt."

"Vậy cậu tặng chiếc cà vạt này cho tôi đi, tôi sẽ mua cho cậu một chiếc khác tốt hơn!" Tống Dịch Tinh vội nói.

"Gì đấy!" Kỷ Tử Hàng nói: "Ai cho cậu sỗ sàng trước mặt đàn anh, không hỏi ý kiến chúng tôi trước à?"

"Miểu Miểu." Kỷ Tử Hàng chắp hai tay cầu xin: "Tặng anh đi được không? Anh sẽ mua cho cậu mười chiếc!"

Miểu Miểu buồn bực đẩy hai người ra, đừng lố vậy chứ? Cậu nhìn sang đội trưởng, cảm thấy bọn họ nên về KTX sắp xếp hành lý rồi.

Lâm Minh lại nói: "Không muốn cho bọn họ hả, vậy thì cho anh nhá?"

Miểu Miểu tức giận bỏ đi.

Chiếc vali thay chủ nhân phát ra âm thanh bất mãn.

Huân Lan và các nhãn hàng toàn là đại gia lắm tiền nhiều của. Ký túc xá của họ tuy là phòng sáu người nhưng phòng rất rộng, có cả nhà vệ sinh và phòng tắm riêng.

Miểu Miểu đứng ở cửa nhìn trước ngó sau, phát hiện không có ai thì thở phào nhẹ nhõm. Xem ra căn phòng này chỉ có năm người họ ở, cậu chọn một chiếc giường tầng trên cạnh cửa sổ.

Cậu lên giường dọn dẹp giường chiếu trước, bốn người còn lại mãi sau mới đến.

"Trời ơi, tui muốn chọn cái này, nghĩ đến Miểu Miểu ngủ trên tui là tui…" Kỷ Tử Hàng đỏ mặt: "Miểu Miểu muốn làm gì trên giường cũng được, sẽ không ảnh hưởng đến tui đâu."

Vương Ân Quang bật cười: "Câu này của cậu nghe kỳ thật đấy."

Lâm Minh: "Không phải, cậu đỏ mặt cái gì chứ!"

"A a a a a!" Kỷ Tử Hàng như phát điên: "Các anh sẽ không hiểu được đâu! Miểu Miểu ngủ giường trên tui đấy!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!