Chử Y nhìn thấy cuốn "năm năm thi đại học, ba năm thi thử" thì đã hiểu ra.
Anh muốn hỏi, bây giờ mới ôn thì còn kịp không? Hiện tại không phải giai đoạn thi thử rồi sao?
Còn muốn hỏi cậu đã học được toán cấp hai chưa?
Im lặng một lúc, cuối cùng không hỏi gì cả.
"Miểu Miểu!" Một giọng nói truyền đến từ cổng trường đại học Đế Quốc đối diện.
Miểu Miểu ngẩng đầu lên, lông mày giãn ra.
Đúng lúc này có một cô gái nhỏ xung quanh bọn họ khẽ kêu, hình như nhận ra Chử Y rồi.
Miểu Miểu nhân lúc Chử Y đang ngẩn người thì đi vòng qua anh, chạy về phía cổng trường đại học Đế Quốc.
"Người đó là ai vậy?" Gia sư của Miểu Miểu hỏi cậu.
Miểu Miểu cúi đầu, lông mi run run: "Không biết, chắc là nhận nhầm người rồi."
Mấy năm nay Miểu Miểu không từ bỏ việc học, cho dù lúc đi chơi ở các nước khác, bên cạnh cũng có gia sư đi cùng. Mỗi tối về lại ngồi vào bàn học ở khách sạn, làm hết bài tập này đến bài tập khác.
Cậu học chậm, mỗi dạng bài phải để gia sư giảng giải vài lần mới hiểu nhưng học rất chắc. May mắn là cậu không cần giáo viên phải lo lắng về môn văn. Học ngôn ngữ lâu vậy rồi, trí nhớ cũng tốt, đối với môn văn thì dễ như trở bàn tay.
Còn một tháng nữa là thi đại học, trong lòng cậu không yên. Mục Hoành Trung đã giúp cậu tìm một sinh viên ưu tú của Đại học Đế Quốc, tiếp tục ôn tập các đề thi đại học. Hôm nay hẹn nhau học ở đại học Đế Quốc, sau đó đi mua ít đề thi thử chạy nước rút.
Lớn lên rồi, cậu mới biết thi vào đại học Đế Quốc không phải là chuyện dễ dàng. Thứ phổ biến nhất trên thế giới này chính là những người sinh ra đã bình thường.
Vì vậy vào tháng hai, cậu đã từng quay về tham gia kỳ thi nghệ thuật, chuyên ngành điện ảnh.
Miểu Miểu nghe gia sư giảng bài trong trạng thái mất tập trung, đầu óc toàn là cảnh bị Chử Y chặn ở cổng trường đại học Đế Quốc, cậu thậm chí còn chưa nhìn thấy mặt Chử Y. Trong lòng cứ căng thẳng, ngực khó chịu.
Cậu vỗ vỗ đầu mình, đánh thức bản thân và cả gia sư đang nhìn cậu ngẩn người.
"À thì, hay là ngày mai chúng ta tiếp tục nhé." Gia sư nói với vẻ không được tự nhiên.
Miểu Miểu cũng nói: "Ừm, ngày mai tiếp tục."
Hôm nay có học tiếp cũng chỉ lãng phí thời gian.
May mà từ đó về sau, Chử Y không xuất hiện nữa.
Tối hôm trước kỳ thi đại học, Phàn Vũ Khê gọi video đến.
"Chắc là con không cần phải căng thẳng đâu nhỉ, cái điểm chuẩn đó thì đứa ngốc nào cũng thi đậu được." Phàn Vũ Khê khó khăn lắm mới rời khỏi Bắc Cực để gọi video với Miểu Miểu, đương nhiên phải ăn một bữa no nê.
Y vừa ăn lẩu, vừa ngồm ngoàm nói chuyện với Miểu Miểu.
Y biết Miểu Miểu chắc chắn không có vấn đề gì, nhưng Miểu Miểu vẫn cứ học hành chăm chỉ đến tối tăm mặt mũi. Cậu không chỉ muốn đạt điểm chuẩn, mà còn cố gắng thi được điểm cao hơn.
Phàn Vũ Khê không tỏ ý kiến gì về điều này, y vừa ăn vừa nói với Miểu Miểu: "Thi đại học xong thì đến Minh Ngu làm thực tập sinh đi, ba đã liên hệ với bên đó rồi."
Mục Hoành Trung đang ăn cơm với Miểu Miểu cũng sửng sốt.
Thực tập sinh?
Mục Hoành Trung buông đũa xuống, nói với Phàn Vũ Khê trong máy tính bảng: "Không được, sao Miểu Miểu nhà chúng ta phải đi làm thực tập sinh vất vả chứ?"
Làm thực tập sinh vất vả lắm, Miểu Miểu có bọn họ rồi thì đi làm thực tập sinh chi nữa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!