Dù Phàn Vũ Khê nói thế nào thì Miểu Miểu vẫn không để ý.
Mấy năm nay, dưới sự ảnh hưởng của môi trường và sự tự ý thức khống chế bản thân đã hình thành nên tính cách cố chấp của cậu. Một khi khúc nhạc đã bắt đầu, cậu nhất định sẽ nghiêm túc diễn tấu cho đến khi kết thúc.
Mục Hoành Trung dưới sự dẫn dắt của Miểu Miểu cũng bớt sợ vợ hơn, ôm chặt lấy chân Miểu Miểu, chất vấn một cách không kiêu không nịnh: "Anh tính xem, một năm chúng ta được ở bên nhau bao lâu!"
Phàn Vũ Khê cười khẩy: "Hai người chẳng phải ngày kia cũng về nước sao? Anh kéo dài đến hôm nay đã là tốt lắm rồi."
Bản độc tấu violin kết thúc, Miểu Miểu cất cây đàn violin của mình rồi đi ra ngoài.
Mục Hoành Trung liếc nhìn Miểu Miểu, quay đầu tiếp tục nói với Phàn Vũ Khê: "Vậy bọn em không về nước nữa."
"Không về?" Phàn Vũ Khê nổi giận, tâm trạng muốn mắng người đã không còn rục rịch nữa mà là hoàn toàn mất khống chế.
"Không về nước để giải quyết triệt để mấy chuyện lộn xộn nhà em thì sau này nếu có người phụ nữ nào đến cửa rồi leo lên giường anh, anh nhịn không được để cô ta mang thai thì em chịu trách nhiệm nhá?" Phàn Vũ Khê từ trên cao nhìn xuống hỏi vặn ngược lại hắn.
Vẻ mặt tủi thân giả vờ của Mục Hoành Trung tan hết sạch, lửa giận bốc lên ngùn ngụt, nghẹn họng không nói được gì.
Giải quyết xong một người, Phàn Vũ Khê quay sang người kia: "Không về nước, ở đây chơi trò trẻ tự kỷ vui vẻ à? Đã tháng năm rồi, biết con có chuyện quan trọng gì cần làm trong đời không?"
Miểu Miểu ngồi trên ghế sô pha ở phòng khách giả ngốc, sờ cây đàn violin của mình, không nghe không hỏi.
Hai người hoàn toàn thất bại, cho dù có liên thủ thì ở nhà cũng không có địa vị gì, đánh không lại đại ma vương.
Buổi tối ăn cua, tuy ngoài miệng không nói nhưng thực ra Phàn Vũ Khê rất vui. Mấy hôm trước y vô tình nhắc đến việc muốn ăn cua, Mục Hoành Trung ghi tạc trong lòng. Vào đêm trước khi y lên đường đã nấu sẵn cho y, còn cẩn thận gỡ thịt cua trong càng ra cho y nữa.
Miểu Miểu hừ lạnh một tiếng, bày tỏ sự bất mãn với hành vi thể hiện tình cảm mọi lúc mọi nơi của hai người họ, ghét bỏ ném càng cua sang một bên, tập trung ăn phần gạch cua béo ngậy ở bụng cua.
Ngày hôm sau Phàn Vũ Khê vẫn rời đi, hai người tiễn Phàn Vũ Khê xong thì quay về thu dọn đồ đạc cần mang theo.
Lần này không phải cùng nhau đi đâu chơi mà là về nước, có thể sẽ ở lại trong nước rất lâu.
Mục Hoành Trung lấy lý do dưỡng bệnh đã ở nước A năm năm, Miểu Miểu ở bốn năm.
Ngoại trừ việc mỗi năm đi các nước khác dạo chơi ngắm cảnh và cùng Phàn Vũ Khê đi khắp nơi lấy tư liệu ra thì ba người bọn họ vẫn luôn sống ở đây, có rất nhiều thứ luyến tiếc không nỡ rời xa.
Chỉ riêng cuốn album tranh của Miểu Miểu thôi cũng đủ xếp thành mười mấy thùng, còn có cả dãy đàn violin như vợ yêu của cậu nữa.
"Đợi về nước rồi, papa sẽ cưới thêm cho con một dãy vợ nữa." Mục Hoành Trung nhìn thấy dáng vẻ cậu ôm cây đàn "vợ cả" yêu quý nhất không nỡ buông tay thì cảm thấy buồn cười.
Cây đàn violin này là do thầy dạy violin của Miểu Miểu, cũng là thần tượng của cậu – Mr Hunt tặng cho cậu, trên đó còn có tên do chính tay ông khắc.
Bản thân cây đàn violin này không đắt nhưng theo lời Mục Hoành Trung, Miểu Miểu mắc bệnh "tình đầu khó phai" nghiêm trọng, cậu dành tình cảm hết sức sâu đậm cho cây đàn violin này.
"Đàn ông mà, phải trải nghiệm nhiều một chút." Mục Hoành Trung nói với vẻ mặt lưu manh kèm theo nụ cười xấu xa: "Cảm giác có mới nới cũ cũng rất tuyệt đấy."
Miểu Miểu bĩu môi, câu này từ miệng hắn nói ra thì không đáng tin chút nào: "Vậy bố thử thay lòng đổi dạ xem."
Miểu Miểu lại sờ cây đàn violin của mình, luyến tiếc giao cho Mục Hoành Trung. Nhìn Mục Hoành Trung chuyển cho người giúp việc với vẻ mặt rất là không nỡ.
Mục Hoành Trung một tay cầm đàn violin, một tay xách một chồng album tranh, quay đầu nói với Miểu Miểu: "Yêu đạo diễn Phàn thì ngày nào cũng là có mới nới cũ, mỗi lần gặp lại anh ấy đều cảm thấy người đàn ông này thật quá đẹp trai."
Ai bảo mấy năm nay bọn họ đều gặp nhau thì ít, xa nhau thì nhiều chứ.
Ngày 4 tháng 5, Mục Hoành Trung và Miểu Miểu lên máy bay về nước.
Trong lúc chờ đợi chuyến bay, Miểu Miểu tải Weibo. Sau nhiều năm lại một lần nữa mở Weibo ra, nhìn thấy tên của Chử Y trên hot search.
Buổi biểu diễn cuối ở thành phố N trong tour diễn vòng quanh thế giới của Chử Y đã xảy ra sự cố, anh bị thương phải nhập viện.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!