Chương 21: Tặng cho anh bầu trời đầy sao

Đó đâu phải chỉ là chuyện 300 tệ chứ?

Phương Noãn Noãn thật sự rất ghét Mục Hàn.

"Miểu Miểu, còn mười mấy ngày nữa mà, bây giờ bắt đầu tiết kiệm thì cũng đủ rồi." Phương Noãn Noãn hít mũi: "Cậu đừng có khóc."

Miểu Miểu ngẩng đầu lên, không có vẻ gì là muốn khóc: "Bây giờ bắt đầu tiết kiệm có đủ không?"

Phương Noãn Noãn nói chắc nịch: "Đủ! Ở cửa hàng, tớ nghe bạn học trường mẫu giáo bên cạnh bảo tiết kiệm tiền tiêu vặt một tuần là đủ mua rồi đó."

Sợ Miểu Miểu chưa hiểu, Phương Noãn Noãn giải thích kỹ hơn: "Mấy đứa nhóc trường mẫu giáo công lập bên cạnh, còn không giàu bằng chúng ta."

Lần này Mục Hàn tự tin lời mình nói sẽ không sai nữa, bèn chen vào: "Đúng đó! Bọn họ nghèo vậy, mà tiền tiêu vặt một tuần cũng mua được còn gì."

Miểu Miểu hiểu ra: "Thế thì chắc chắn tớ cũng sẽ mua được."

Cuối cùng, trên khuôn mặt cậu bé không còn cái biểu cảm khiến người khác khó chịu nữa. Dù vẫn còn chút mất mát nhưng cái cảm giác lo lắng đau lòng đã biến mất tiêu rồi.

Trước hôm sinh nhật Chử Y, ba đứa nhóc cùng nhau đến tiệm bánh.

Miểu Miểu lo lắng nắm chặt 70 tệ trong tay, mở đôi mắt to tròn xinh đẹp nhìn chằm chằm chủ tiệm, hỏi: "Cháu muốn làm một cái bánh ở đây, xin hỏi hết bao nhiêu tiền ạ?"

Chủ tiệm vô tình nhìn lướt qua đôi tay đã không còn mập mạp như trước nữa, mỉm cười nói: "Tự làm à? Như vậy sẽ đắt hơn đó."

Miểu Miểu càng căng thẳng hơn, nhìn chằm chằm vào mắt ông ấy, lông mi trên đôi mắt run lên một chút, cậu nắm chặt số tiền trong tay.

Chủ tiệm nói: "Nguyên liệu cộng thêm tiền thợ dạy, tổng cộng là 50 tệ."

Miểu Miểu thở phào nhẹ nhõm, khuôn mặt nở một nụ cười quá đỗi rạng rỡ, làm cho chủ tiệm cũng phải ngẩn ngơ.

"Noãn Noãn, cần 50 tệ đó, tớ có đủ nè!" Miểu Miểu vui vẻ đưa tiền cho chủ tiệm.

Phương Noãn Noãn đẩy cậu: "Chúng ta mau đi làm thôi!"

Với sự giúp đỡ của thợ làm bánh, ba người đã mất cả buổi chiều để làm ra một cái bánh khiến Miểu Miểu hài lòng. Miểu Miểu chăm chú nhìn thợ khắc hai chữ "Chử Y" lên bánh, nụ cười trên mặt cậu càng thêm xán lạn.

"Thầy ơi, có thể vẽ hai ngôi sao nhỏ ở hai bên chữ "Chử Y" không ạ? Để hai ngôi sao bao quanh tên "Chử Y" ấy ạ."

Người thợ đương nhiên sẽ chiều theo đứa nhỏ đáng yêu này, hai ngôi sao nhỏ được vẽ ở hai bên tên "Chử Y", hai góc của ngôi sao nối liền với tên "Chử Y", trông rất thân mật.

Ngôi sao nhỏ đã xuất hiện, khuôn mặt đầy nụ cười, đôi mắt long lanh.

Miểu Miểu khó khăn ôm chiếc hộp bánh to rồi chào tạm biệt chủ tiệm, Phương Noãn Noãn cũng nói: "Tạm biệt chú chủ tiệm, cảm ơn chú ạ."

Chủ tiệm cười vẫy tay chào cô bé. Sáng sớm hôm nay khi mặt trời vừa ló dạng, chủ tiệm vừa mở cửa tiệm thì đã thấy một cô bé đang đứng đợi ở cửa.

Phía sau cô bé là một người đàn ông trung niên hiền lành, ông ấy cười thân thiện và nói: "Xin lỗi vì đã làm phiền, tiệm vẫn chưa mở cửa phải không? Cô nhóc này từ sáng sớm đã đòi đến đây rồi."

Người đàn ông trông hiền lành, thái độ lịch sự nhưng chủ tiệm biết đây không phải là người bình thường, ông ta là một gương mặt thường xuyên xuất hiện trên đài truyền hình thành phố S.

Cô bé nọ lấy từ trong túi ra 1000 tệ đưa cho chủ tiệm: "Chiều nay cháu sẽ cùng bạn thân đến đây làm bánh, cháu gửi trước tiền cho chú ạ."

Cô bé ngập ngừng nói: "Lúc đó, chú có thể nói với bạn cháu là chỉ tốn 50 tệ thôi được không ạ?"

Biết nhờ người khác nói dối là không tốt, cô bé vội giải thích: "Bạn cháu đã dành dụm tiền rất lâu, nhưng tiền bị mất rồi."

"Coi như chú không quen biết cháu, có được không ạ?" Cô bé chắp tay trước ngực, tươi cười ấm áp.

Thế là suốt buổi chiều hôm đó, chủ tiệm giả vờ không biết Phương Noãn Noãn, nhìn ba đứa trẻ vui vẻ ôm chiếc bánh rời khỏi cửa tiệm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!