Chương 20: Khoản tiết kiệm nhỏ của Miểu Miểu

Sáng sớm khi Chử Y tỉnh dậy, Miểu Miểu đang ngồi trên giường nhìn anh.

Sau khi trao Miểu Miểu một chiếc thơm chào buổi sáng, Chử Y hỏi cậu: "Nhìn anh làm gì thế?"

Miểu Miểu nói: "Lại phải lâu lắm mới được gặp anh nữa."

Nụ cười của Chử Y tan dần, lòng trào dâng áy náy: "Đợi sang năm anh sẽ giảm bớt công việc, dành nhiều thời gian hơn cho Miểu Miểu nhé, có được không?"

Miểu Miểu lắc đầu: "Phải làm việc, phải kiếm tiền."

Khê Khê nói nếu không có việc làm thì sẽ không có tiền, cuộc sống sẽ rất khó khăn.

"Trong lòng Miểu Miểu, anh còn không quan trọng bằng tiền hả?" Vừa nói anh vừa cù lét cậu.

Miểu Miểu cười khúc khích xin tha, tiếng cười ấy làm tan biến cảm giác áy náy trong lòng Chử Y. Sáng hôm đó, Chử Y dẫn Miểu Miểu đi dạo quanh phim trường rồi cùng Lạc Thụy lái xe đưa cậu và chú Lý ra sân bay.

Trên xe Chử Y dặn dò cậu không được chạy đến đây như vậy nữa, nếu nhớ anh thì gọi điện, anh sẽ về thăm cậu.

"Bánh có thể để trong tủ lạnh đợi anh về ăn."

"Bánh để lâu sẽ không ngon nữa." Miểu Miểu bất lực: "Chử Y ngốc, hôm qua là sinh nhật anh đấy." Giọng y chang người lớn, tỏ vẻ bất đắc dĩ với Chử Y.

"Sinh nhật?" Không chỉ Chử Y ngớ người, mà đến Lạc Thụy và chú Lý cũng nhìn về phía Miểu Miểu.

"Hôm qua chẳng phải ngày 9 tháng 11 sao?" Chử Y nói: "Ai nói đó là sinh nhật anh?"

"Là Phương Noãn Noãn nói mà." Miểu Miểu ngây thơ hỏi: "Chẳng lẽ không đúng ư?"

Chử Y cười: "Ai mới là ngốc đây, anh đã bảo cô bé đó không đáng tin mà. Sinh nhật anh là ngày 9 tháng 12."

Lúc này người ngốc lại là Miểu Miểu, suốt đoạn đường mặt đỏ bừng cả lên.

Chử Y không tiện xuống xe, trước khi Miểu Miểu xuống xe, chưa kịp để Miểu Miểu đòi thơm thì Chử Y đã hôn nhẹ lên trán và má cậu: "Cảm ơn Miểu Miểu, đến sinh nhật anh nhất định sẽ về cùng em."

Miểu Miểu vui vẻ xuống xe, cậu không ngừng líu lo với chú Lý về việc sẽ làm món gì ngon để mừng sinh nhật Chử Y.

Về đến thành phố S, chú Lý dẫn cậu đi mua một chiếc điện thoại. Miểu Miểu mua đồ không nhìn chất lượng mà toàn nhìn người… miễn là loại mà Chử Y làm đại diện, tốt nhất là cùng mẫu với Chử Y, còn trung thành hơn cả fan ruột.

Đối với những thứ như điện thoại, Chử Y dĩ nhiên có làm đại diện rồi.

Điện thoại là do Chử Y dặn chú Lý mua cho cậu, còn bảo chú Lý dạy cậu cách sử dụng nữa. Sau giờ học có thể chơi điện thoại, lên mạng, tránh việc cái gì cũng nghe theo Phương Noãn Noãn và bị cô bé đó thao túng.

Còn về việc có ảnh hưởng đến học tập hay không, Chử Y nói, mới lớp 1 học gì mà học, đến cấp ba mới cần phải tập trung thôi.

Lạc Thụy – một sinh viên tốt nghiệp loại giỏi Đại học Đế Đô – cũng tán thành: "Bây giờ cứ chơi thoải mái đi, duy trì thành tích trung bình là đủ rồi. Học tập thì đợi lên cấp ba cố gắng cũng chưa muộn."

Tuy nhiên, Miểu Miểu không hiểu được ý tốt của Chử Y. Ngày thứ hai khi cậu quay lại trường, việc đầu tiên là bí mật bàn bạc một chuyện quan trọng với Phương Noãn Noãn và Mục Hàn.

Chử Y đã nói với cậu rằng sắp đến sinh nhật anh, Miểu Miểu nhất định phải chuẩn bị quà thật tốt.

Mục Hàn nói: "Tặng xe đi. Bác cả tớ nói, nam thì tặng xe, nữ thì tặng túi, dễ như ăn kẹo."

Miểu Miểu hỏi: "Xe tốn bao nhiêu tiền vậy?"

Mục Hàn đáp: "Xe không đắt đâu, Miểu Miểu còn đang đi học thì tặng một chiếc xe bình thường là đủ rồi, xe bình thường thì không đắt chút nào." Nhóc nhìn bộ quần áo trên người Miểu Miểu, trên cổ tay còn có một ngôi sao nhỏ sống động: "Bộ quần áo này của Miểu Miểu có thể mua được một chiếc xe rẻ rồi."

"Vậy thì đúng là không đắt thật." Miểu Miểu vui vẻ lấy hết số tiền tiêu vặt của mình ra đặt lên bàn, toàn là tờ 5 tệ: "Chúng ta cùng đếm xem nhé."

Mục Hàn ngớ người, ngây ngốc cùng Miểu Miểu bắt đầu đếm: "5 tệ, 10 tệ, 15 tệ… 15 tệ, 15 tệ…"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!