Chương 18: Miểu Miểu đưa bánh xa ngàn dặm

Sao mà loạn quá vậy ta?

Lạc Thụy vội ngăn cuộc trò chuyện đầy hồn nhiên của bọn trẻ: "Không phải, họ đang bàn công việc thôi."

Tuy nhiên ánh mắt hai đứa nhỏ nhìn hắn rõ ràng là không tin tưởng chút nào. Lạc Thụy bế tắc, nghĩ bụng thôi cũng chẳng cần phải giải thích làm gì.

"Anh Lạc Thụy, anh thấy ánh trăng sáng đẹp hơn hay ngôi sao vàng đẹp hơn ạ?" Miểu Miểu hỏi.

Ui nhóc này gọi hắn là "anh" luôn kìa. Trước đây Lạc Thụy bảo cậu gọi hắn là anh nhưng cậu còn nói mình đã 201 tuổi, lớn hơn Lạc Thụy nên không thể gọi là "anh" được.

Lạc Thụy với lòng khao khát mạnh mẽ đáp: "Đương nhiên là ngôi sao nhỏ đẹp hơn rồi."

Miểu Miểu lần đầu tiên "nấu xói" hành tinh khác, cậu hừ nhẹ: "Mặt trăng chẳng tốt chút nào."

Cô bé rất hợp tác hỏi: "Tại sao mặt trăng lại không tốt?"

"Hừ, mặt trăng lúc nào cũng lưỡng lự, không biết có nên tỏa sáng hay không. Ban đêm thì tỏa sáng, ban ngày lại không tỏa sáng, cậu ấy chẳng có chính kiến gì cả, lúc thì tròn, lúc thì khuyết. Còn ngôi sao nhỏ luôn biết rằng mình phải tỏa sáng mãi mãi thôi." Miểu Miểu vừa uống coca vừa lẩm bẩm.

Cô bé bị lập luận của cậu chinh phục: "Cậu nói đúng quá! Tớ không thích ánh trăng sáng nữa, chúng ta làm bạn nhé!"

Lạc Thụy: "…"

Sự đồng tình của cô bé khiến Miểu Miểu rất vui, cậu gật đầu lia lịa: "Tên tớ là Miểu Miểu."

Cô bé cười tươi: "Tớ là Phương Noãn Noãn."

Khi Chử Y trở lại, Miểu Miểu đã có người bạn đầu tiên của mình. Cô bạn nhỏ đối mặt với Chử Y cũng không hề ngại ngùng hay căng thẳng: "Anh Chử ơi, anh thêm Wechat của em nhé?"

Chử Y: "???" Sao mà thẳng thắn thế?

"Em không cần Wechat của anh đâu, em chỉ muốn anh mua cho Miểu Miểu một chiếc điện thoại, rồi cậu ấy thêm WeChat của em sau." Phương Noãn Noãn giải thích.

Chử Y lấy điện thoại ra, quét mã Wechat của cô bé năm sáu tuổi.

Đã nói hôm nay không có lịch trình nhưng sau khi về nhà vào buổi trưa, Lạc Thụy đã giúp Sở Y thu dọn đồ đạc vì anh phải đến đoàn phim sớm hơn dự kiến.

Miểu Miểu đứng trong phòng thay đồ, cúi đầu buồn bã.

Chử Y nhìn cậu mấy lần, Miểu Miểu vẫn luôn cúi đầu, hai bàn tay nhỏ xoắn vào nhau nom rất đáng thương.

Chử Y ngồi xổm xuống xoa đầu cậu: "Lần này đạo diễn triệu tập diễn viên để đọc kịch bản thôi, không mất nhiều thời gian đâu. Anh đưa em đến đoàn phim nhé?"

Miểu Miểu đột nhiên ngẩng đầu, lao vào vòng tay của Chử Y: "Em sẽ rất ngoan, rất rất ngoan."

Vì phải mang theo Miểu Miểu, họ chỉ có thể tự lái xe đến đó, may mắn là đoàn phim không xa thành phố S, điều này cũng nhắc nhở Chử Y rằng bây giờ Miểu Miểu cần một hộ khẩu. 

Anh nói chuyện này với chú Lý, chú bảo anh yên tâm, cứ để ông lo liệu.

Miểu Miểu ở đoàn phim quả thực rất ngoan, chẳng hề gây rối cho Chử Y.

Thực tế Chử Y cũng không lo lắng gì. Chưa nói đến việc Miểu Miểu vốn không nghịch ngợm, Lạc Thụy có thể dễ dàng chăm sóc cậu mà ngay cả các cô gái trong đoàn phim cũng cực kỳ yêu thích cậu nhóc, mọi người đều tranh nhau chăm sóc cậu.

Từ khi Miểu Miểu đến đoàn phim, cậu nhóc đã trở thành người được yêu thích nhất, bên cạnh cậu chưa bao giờ thiếu đồ ăn vặt.

Kết thúc buổi thảo luận, Chử Y ra ngoài thấy nhóm cô gái đang vây quanh Miểu Miểu, ríu rít trò chuyện.

"Miểu Miểu đáng yêu lắm luôn!" Một cô gái lớn tiếng nói.

Cô không nhịn được đưa tay chọc vào bụng Miểu Miểu, Miểu Miểu không những không khóc không quấy không giận mà còn cười khúc khích.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!