Không biết nên nói gương mặt của Chử Y quá mê hoặc hay chú vịt nhỏ này thần kỳ, nhưng cuối cùng mọi người cũng nhận ra một điều: việc ngắm khuôn mặt không chỉ xảy ra giữa con người với nhau, mà bé vịt con của Chử Y cũng mê giống vậy.
Chử Y nhận lấy bông hoa nhỏ màu vàng, bé vịt con như đã làm được việc gì đó siêu quan trọng, vui mừng kêu lên tiếng đầu tiên của nó.
"A a ga ga."
Nghe như tiếng người cười "a ha ha ha," chỉ là âm thanh còn non nớt và hơi run.
Có bàn tay bất chấp nguy cơ bị chặt đứt mà sờ lên đầu vịt con. Miêu Nhã Kỳ không chịu nổi nói: "Miểu Miểu ơi Miểu Miểu, về nhà với chị đi! Chị sẽ cho em thật nhiều đồ ăn ngon! Cho em ngôi nhà đẹp!"
Cô mới chạm vào chú vịt nhỏ mà mình đã ao ước từ lâu, còn chưa kịp cảm nhận kỹ bộ lông mềm mại của nó thì đã bị một bàn tay khác kéo mạnh ra.
"Miêu tiểu thư này…" Chử Y định nói gì đó nhưng cuối cùng trước hàng chục máy quay, anh im lặng buông tay Miêu Nhã Kỳ ra.
"Được rồi được rồi, tôi không sờ nữa." Miêu Nhã Kỳ cúi đầu nói: "Đừng nhỏ mọn như vậy chứ."
Chử Y bế Miểu Miểu lên, sau khi quay đủ cảnh, tổ chương trình quả nhiên chuẩn bị bữa sáng cho họ.
Miểu Miểu vô tư lự nằm trên vai Chử Y thì thầm: "Giờ thì có thể ăn no rồi."
Chút không vui của Sở Y khi nãy phút chốc tan biến.
"Vịt ngốc."
Chỉ nghĩ đến việc có ăn no hay không, mà không nghĩ rằng công sức của mình vừa nãy đã uổng phí sao?
Chử Y cũng không ăn nhiều, anh tranh thủ lúc những người khác đang ăn sáng mà quay về phòng cho Miểu Miểu ăn.
Đợi đến khi Miểu Miểu ăn sạch thức ăn mà Lạc Thuỵ mang đến, Chử Y dẫn nó ra ngoài dạo chơi. Lý do anh nhận chương trình thực tế này ngoài việc nó rất hot ra thì còn vì nó thoải mái, giống như đi nghỉ mát vậy. Nơi này cách biển không xa, Chử Y dẫn Miểu Miểu, cameraman đi theo xa xa, thong thả tản bộ trên bờ biển.
Miểu Miểu đã no bụng rất vui vẻ, theo sau Chử Y, cánh mân mê chiếc khăn lụa nhỏ, thì thầm về niềm vui của mình. Nó có quá nhiều niềm vui, muốn chia sẻ tất cả với Chử Y, khiến tâm trạng của Chử Y cũng tốt lên chưa từng có.
Miểu Miểu rất thích biển nhưng lại sợ sóng, Chử Y bèn xắn tay áo ôm nó bước vào biển để chạm vào nước biển.
Bàn tay thon dài mạnh mẽ của Chử Y mang lại cho Miểu Miểu cảm giác an toàn to lớn, chân nhỏ của nó duỗi vào trong nước biển, sóng biển từng đợt vỗ vào chân vịt của nó, thỉnh thoảng còn có cá nhỏ bơi đến chạm vào.
Tiếng cười trong trẻo vang lên không ngừng.
Chử Y lắc lắc tay, coi tay và cánh tay mình như xích đu, để Miểu Miểu đung đưa trên biển một lần.
Tiếng cười càng thêm vui vẻ.
Hai cánh nhỏ của Miểu Miểu phủ lên ngón tay cái của Chử Y, chân nhỏ an tâm trượt trên mặt nước.
"Chử Y, vui quá!"
"Chử Y ơi Chử Y, chúng ta sẽ mãi mãi ở bên nhau nhá. Anh đợi em lớn lên thật nhanh nhé, rồi em sẽ bế anh chơi như thế này!"
Chử Y cười, đồng ý với nó: "Được."
Trước bữa trưa, đội ngũ chương trình đã tập hợp bốn con vật lại để quay cảnh quảng bá. Trong khu vườn đẹp như tranh vẽ, nội dung quay cũng rất đơn giản, chỉ cần chúng chạy qua biển hoa là xong.
Con chó Pug là dễ quay nhất, chỉ cần ném một khúc xương là nó lao ngay ra. Mèo Ba Tư và con vẹt dù không ngoan ngoãn như vậy nhưng vẫn bị thu hút bởi gậy mèo và thức ăn cho chim.
Điều mà đội ngũ chương trình không ngờ tới là Miểu Miểu, con vật mà họ nghĩ ngoan và dễ quay nhất, lần này lại không hợp tác chút nào.
Miểu Miểu đứng bên chân Chử Y, hoàn toàn không bị cám dỗ bởi tổ chương trình.
Chử Y đã nói rồi, không được lấy đồ của người khác.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!