Chương 10: Sao nhỏ tiết kiệm tiền cho anh tiêu

Miểu Miểu nói xong cũng tự thấy xấu hổ.

Nó không biết tại sao mình lại có dũng khí nói ra những lời như vậy nữa.

Chử Y cũng ngớ người, không hiểu diễn biến thế này là sao, vậy mà đòi hôn luôn hả? Bé sao nhỏ này thích hôn đến thế cơ á?

Cũng không phải không được.

Chử Y buồn cười, ngón tay chọt bé sao nhỏ: "Mới có tí xíu, mà đã biết đòi hôn rồi hả?"

"Không, không được ư?" Miểu Miểu bướng bỉnh ngẩng đầu lên: "Miểu Miểu không nhỏ."

"Phải phải phải, em không nhỏ." Lúc này, Chử Y vẫn đang cười. Mỗi khi có Miểu Miểu ở bên, nụ cười không ngừng xuất hiện trên môi anh.

Miểu Miểu đỏ hết cả mặt vì nụ cười của Chử Y, nó rụt vào lòng bàn tay anh.

Chử Y tính hỏi nó còn muốn hôn không thì cảm giác hơi ấm lan trên ngón tay. Bé sao nhỏ khẽ nhúc nhích, nó xòe hai cánh sao ôm lấy ngón áp út rồi hôn lên chỗ đầu ngón tay anh.

Hôn xong lại thấy xấu hổ, nó cuộn tròn nằm im trong lòng bàn tay Chử Y.

Rõ ràng là rất xấu hổ nhưng vẫn muốn hôn, muốn bày tỏ sự thân mật và yêu thích.

Vừa xấu hổ lại vừa nhiệt tình, thật là…

Chử Y có chút chịu không nổi mà nhắm mắt, trong lòng anh có một sự thôi thúc mãnh liệt. Phải chăng mỗi người cha lần đầu tiên bế con trong bệnh viện đều sẽ mềm lòng thế này ư, đều muốn dành cho con những điều tốt đẹp nhất thế giới đúng không?

Qua lúc lâu, lâu đến mức Miểu Miểu muốn tự lật người qua, Chử Y mới lên tiếng: "Em có đau không?"

Giọng anh mang theo sự xót xa nhưng động tác trên tay vẫn mạnh mẽ, dứt khoát lật Miểu Miểu lại.

Miểu Miểu dùng một cánh bám vào lòng bàn tay Chử Y, nhỏ giọng nói: "Không đau, em chỉ sợ thôi."

Sợ lắm đó, anh dỗ em thêm tí nữa đi.

"Anh ta đau." Miểu Miểu nhớ lại vẻ mặt đau đớn của gã kia, cảm thấy đồng cảm mà run lên, nghiêm túc nói: "Đau, đau lắm."

Chử Y tự động bỏ qua chuyện sống chết của gã kia, quyết định nói chuyện nghiêm túc với Miểu Miểu:  "Sau này bất kể đi đâu cũng phải nói với anh, biết chưa? Tốt nhất là đừng rời khỏi anh."

Câu cuối cùng có vẻ quá bá đạo, nên Chử Y bổ sung giải thích: "Em muốn đi đâu thì cứ nói với anh, anh sẽ đưa em đi."

Miểu Miểu cũng bỏ qua câu kia, nó đứng dậy: "Thật sao ạ? Khi tập thể dục, khi nhảy múa, khi ngủ vào ban đêm, đều có thể ở bên nhau sao ạ?"

Chử Y gật đầu, Miểu Miểu vui vẻ xoay vòng vòng: "Thế còn khi tắm thì sao ạ?"

Chử Y: "…"

Chử Y không trả lời Miểu Miểu, chỉ nhìn nó với vẻ mặt "Hoá ra em là ngôi sao như vậy", khiến Miểu Miểu rụt rè che mình lại.

"Em nghĩ sao?" Chử Y cười nói: "Ngôi sao cũng cần phải tắm hả?"

Miểu Miểu gật đầu, ngôi sao cũng có thể tắm mà.

Nó lanh lợi đánh tráo khái niệm, là "có thể" tắm, chứ không phải "cần" tắm, không phải là điều bắt buộc.

Chử Y cười cười: "Không được."

Miểu Miểu xụ mặt.

Chử Y dặn dò nó một số việc, rồi hỏi: "Miểu Miểu đến từ đâu?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!