Biên Vũ chọn nhà hàng trong công viên, có ghế ngoài trời. Ghế nhìn ra mặt hồ, vài con cò trắng từ biển bay đến, mổ cá biển trôi vào hồ.
Công viên gần nhà khách hàng không Lư Đảo, Việt Văn Chu đến sớm, ngồi ở bàn ngắm cò đùa nước bắt cá.
Biên Vũ đến trước bàn, chào Việt Văn Chu, nhìn đồng hồ, sớm hơn giờ hẹn năm phút: "Cậu đến sớm thế?"
Việt Văn Chu nói: "Gần chỗ tớ ở, đi bộ năm phút. Muốn không sớm cũng phải sớm."
Biên Vũ ngồi ghế đối diện, sau lưng là cây anh đào Nhật nở rộ, bóng hồng nhạt phủ lên mặt y.
Việt Văn Chu quét mã QR trên bàn: "Ăn gì?"
Biên Vũ cũng quét mã thực đơn, xem món trên điện thoại, hỏi ngược: "Cậu muốn ăn gì? Cậu đến đây, đáng ra tớ mời."
"Thế… một phần salad thịt bò."
"Chỉ ăn cái này? Cơm chiên Tây Ban Nha ở đây ngon."
"Tớ ăn salad là được. Hoặc, tớ có thể ăn cùng món cậu muốn."
"Cậu đang giảm mỡ à?" Biên Vũ nhìn dáng hắn, mặc áo phông mỏng lộ cơ bắp, không giống cần giảm mỡ.
"Gần đây tập tăng cơ." Việt Văn Chu cười, "Lâu rồi không tập, cơ bắp giảm rồi."
"Thế tớ giảm còn nhiều hơn." Biên Vũ khẽ nói. Y gọi một phần salad tôm chanh. Hè sắp đến, giữa mùa, y không thèm ăn. Cơm chiên Tây Ban Nha, y cũng chẳng muốn thử.
Gọi món xong, Biên Vũ hỏi: "Lần này cậu ở đến tháng Tám, rồi bắt đầu tập huấn?"
"Chắc không ở lâu thế, nhưng muốn ở đến tháng sau. Đợi căn hộ mở, chọn xong phòng rồi về Thân Hải." Việt Văn Chu xem ngày trên điện thoại, "Đầu tháng Sáu chọn nhà, còn khoảng mười ngày."
"Mười ngày này cậu có kế hoạch gì?"
"Thầy của tớ có khóa học công khai ở đây, mấy ngày này tớ giúp ông ấy."
"Ồ."
Nhân viên mang hai cốc nước có ga lạnh, Biên Vũ nhận, dùng ống hút xanh khuấy đá: "À, công việc sau này của cậu theo hướng nào?"
"Kỹ thuật sửa chữa." Việt Văn Chu nhìn cảnh quanh, "Nếu ở lại được, sau này làm ở sân bay đây. Tớ thấy thành phố này tốt, người cũng tốt." Hắn nhìn Biên Vũ.
Biên Vũ hơi nghi hoặc: "Tớ nhớ trước đây cậu giỏi kỹ thuật chế tạo hơn? Trước nhập ngũ, cậu đã thực tập ở Boeing." Sơ yếu lý lịch như thế trong ngành hàng không vũ trụ quý như vàng, trong hay ngoài nước đều có thể phát triển lớn, "Tớ nhớ sai à?"
"Cậu không sai." Việt Văn Chu nghĩ một lúc, "Chỉ là tớ không hợp với cuộc sống đó." Hắn cúi đầu, "Tớ không quá tham vọng. Thay vì đuổi theo đỉnh cao ngành, tớ muốn công việc ổn định, thu nhập khá. Để sau này, nếu có gia đình, tớ có thời gian chăm sóc."
"Ồ… nghĩ thế thực tế đấy." Biên Vũ ít tiếp xúc với hắn, không rõ hắn là kiểu người nào.
Việt Văn Chu hỏi: "Còn cậu? Gần đây thế nào? Ngoài công việc, có gì thay đổi không?"
"Thay đổi gì?" Biên Vũ uống ngụm nước có ga.
"Như tìm người yêu chẳng hạn."
Biên Vũ thẳng thắn: "Không." Có lẽ chuyện xảy ra với y là sóng gió với người khác, nhưng với y, như nước lặng. Cuộc sống y bình yên.
"Nhiều người theo đuổi cậu thế, không ai nổi bật à?"
"Có lẽ có. Nhưng tớ không rõ nổi bật ở đâu." Y ít để tâm chuyện này.
Việt Văn Chu cười: "Y như hồi đại học."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!