Xe tải dừng trước cửa Phòng thí nghiệm nước hoa, công nhân xuống xe, cẩn thận đặt các chai lọ trên kệ vào hộp, đóng gói, chở về khu nghỉ dưỡng của Phương Bạch Dạng.
Xe và người do quản lý tiệm sắp xếp, quản lý vội đến tiếp "khách lớn", nhưng Phương Bạch Dạng không định đợi.
Nước hoa trong tiệm, ít nhất sáu bảy trăm chai, chưa kể lọ hóa chất tự pha. Anh bảo công nhân chở hết về, gọi quản gia khu nghỉ dưỡng, phối hợp với lễ tân nhận hàng. Rồi anh muốn mời Biên Vũ về thử từng chai.
Biên Vũ từ chối. Y coi trọng hiệu quả, nhà còn lô hàng chưa xong, tối nay phải làm. Nếu không, thời gian giao hàng cho Tứ thúc công sẽ kéo dài. Thử nước hoa một ngày đổi lấy chậm tiến độ, y không thấy lợi. Nên y kiên quyết không lang thang nữa.
Thái độ từ chối dứt khoát của Biên Vũ khiến Phương Bạch Dạng cảm giác khoảnh khắc ấm áp trong tiệm như mộng.
Nhưng anh đã nói, biết và chấp nhận Biên Vũ là người như vậy, liền bảo: "Tôi gọi xe cho cậu."
Phương Bạch Dạng định liên lạc tài xế ở Lư Đảo, nhưng nghĩ nếu đưa y về kiểu này, y sẽ từ chối vì "phiền". Anh mở ứng dụng gọi xe, định vị, hỏi: "Địa chỉ nhà cậu?"
"Tôi tự gọi."
"Tôi gọi xe không tốn tiền." Phương Bạch Dạng nhét điện thoại vào tay y, ra hiệu để y điền thông tin.
Cuối cùng, anh thành công khiến Biên Vũ nhập địa chỉ nhà trên điện thoại mình.
Xe đến là xe thương vụ. Biên Vũ lên xe, Phương Bạch Dạng đưa y chai nước hoa gỗ xanh vừa thử, nói sẽ hẹn lại.
Hôm sau, ban ngày, Phương Bạch Dạng liên tục nhắn tin cho Biên Vũ.
Khoảng mười giờ sáng, anh gửi y một ảnh.
Trong phòng khách villa nhìn biển, chai nước hoa lớn nhỏ đủ màu bày đầy sàn, bàn, như hang động mọc "khoáng nước hoa".
Phương Bạch Dạng: Nước hoa này, dùng chăm chỉ, chắc mười năm mới hết.
Phương Bạch Dạng: Trong đó có cả nước hoa nữ, tôi không dùng được.
Biên Vũ đáp "Không tệ". Y nghĩ cuộc trò chuyện kết thúc, ra khỏi phòng, xuống lầu, đang đi trên cầu thang thì điện thoại rung tiếp.
Phương Bạch Dạng gửi ảnh thứ hai. Góc chụp từ tay phải, anh ngồi giữa đám chai nước hoa, trọng tâm là chai đỏ sẫm trong lòng bàn tay trái.
Phương Bạch Dạng: Chai này là nước hoa nữ, nhưng tôi thấy hợp với cậu.
Phương Bạch Dạng: Có mùi hoa hồng.
Biên Vũ đứng trước bàn làm việc, trả lời: Cảm ơn, nhưng tôi không có thói quen xịt nước hoa.
Bên kia, Phương Bạch Dạng gõ "Vì cậu vốn đã thơm?" rồi xóa từng chữ.
Anh lập tức tỉnh táo, nhận ra gửi câu này hơi b**n th**.
Phương Bạch Dạng: Vậy đống nước hoa này làm sao?
Biên Vũ: Tặng người ta. Ra đường phát mỗi người một chai.
Biên Vũ: Đồ cho không, kiểu gì cũng có người lấy.
Phương Bạch Dạng: Đồ cậu không muốn, cho không người khác tôi thấy lãng phí.
Biên Vũ: Ồ, để tôi giúp anh treo lên Xianyu?
* :Nền tảng mua bán đồ cũ.
Phương Bạch Dạng: Còn không bằng để tắm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!