Chương 17: Đường chỉ tay giao nhau

Biên Vũ xác định cách sắp chai, không đổi ý. Y không phải người thiếu quyết đoán.

Nghiêu Tranh chỉ từng chai bên trái Biên Vũ: "Chai này đúng, chai này, chai này, chai này, và chai này, đều đúng." Gõ hai chai giả bên phải, "Bên này đúng." Cuối cùng, hắn chỉ Louis XIII ở khu thật, "Chai này sai."

Khi đặt chai, Biên Vũ thấy vẻ tiếc nuối rồi đắc thắng của Nghiêu Tranh, biết mình sai, nhưng vẫn hỏi: "Sao lại thế? Vỏ chai là hàng gốc, dấu niêm phong không có dấu mở lại, gần như không thể dùng vỏ cũ chứa rượu giả."

Nghiêu Tranh giải thích: "Vì chai này do nhà máy chính của hãng sản xuất."

Biên Vũ hỏi: "Vậy sao nó giả?"

"Chúng cùng nhà máy, nhưng nhà máy có thể tùy khách hàng, cung cấp hàng chất lượng khác. Một số thương gia đặt rượu thứ cấp rẻ hơn, quy trình đơn giản. Mọi thứ đều thật, chỉ chất lượng rượu không đạt cấp thật" Nghiêu Tranh lấy từ ghế bên một chai Louis XIII thiết kế y hệt, "Còn đây là Louis XIII thật, cậu so sánh đi."

Biên Vũ cầm chai thật, mở nắp thủy tinh, rót gần đầy ly. Nhấp ngụm, lần này y nhận ra sự khác biệt.

Y đặt ly xuống, hơi không cam tâm, bất ngờ thấy tay mát lạnh, nhìn thì dính phô mai.

Chất cồn trong ly rượu pha chế đã phát huy tác dụng nhưng Biên Vũ không cảm thấy say, ý thức vẫn tỉnh, nhưng thị lực mờ đi. Y tìm giấy, tay đối diện đã đưa tờ giấy qua.

Biên Vũ định nhận, tay bị đối phương nắm.

Biên Vũ hơi ngẩn ra, nhìn hắn với vẻ nghi hoặc, nhẹ nhàng rút tay lại nhưng không rút hẳn. Y không biết liệu có phải do mình không dùng sức hay không. Y thấy Nghiêu Tranh đang nhìn mình, với ánh mắt đầy tính xâm lược, giống như buổi chiều hôm nay, chăm chú nhìn vào mặt y.

Nghiêu Tranh thấy dưới gương mặt lạnh đẹp này là tính không chịu thua giống hắn, khiến hắn muốn khơi dậy bản chất ấy.

Nhưng hắn không nhìn rõ y. Không rõ gương mặt này là Tây hay Đông, tóc dưới nắng là vàng nhạt hay dưới đèn là bạc trắng. Y là Trầm Ngộ hay Biên Vũ?

"Tôi lau cho" Nghiêu Tranh nói, nhưng nắm tay Biên Vũ, nhìn lâu, mới chậm rãi lau phô mai dính bên tay.

Lau xong, hắn không buông, nhìn đường chỉ tay y.

"Anh biết xem chỉ tay?" Biên Vũ không nhịn được hỏi.

"Ừ, tôi biết xem chỉ tay" ngón cái Nghiêu Tranh lướt qua đường chỉ tay y, những đường mảnh sạch, thoáng nhìn không rõ, nhìn kỹ thấy nhiều đường nhỏ rối.

"Chỉ tay tôi nói lên điều gì?" Biên Vũ thuận thế hỏi. Phân tích tính cách y không tin, vài giờ chung đụng, ai cũng nói được mấy lời hoa mỹ.

"Sẽ thuận lợi cả đời, nhưng phải theo đúng người" Nghiêu Tranh nói.

"Nói kiểu đó thì đến giá thấp nhất người ta cũng không trả cho đâu" Biên Vũ đáp.

"Vậy à?" Nghiêu Tranh hỏi: "Nếu tôi nói đúng, cậu trả tôi gì?"

Biên Vũ nhún vai: "Tôi không có tiền, xem anh muốn gì ở tôi."

"Đến lúc đó, tôi muốn gì cũng được?"

"Phải xem anh nói đúng không đã."

Nghiêu Tranh nhìn vào mắt y: "Cậu từng làm việc liên quan đến ngành hàng không."

Mày Biên Vũ động, vô thức cuộn ngón tay, vô tình móc tay Nghiêu Tranh.

Nghiêu Tranh nhìn y. Quả như mèo hoang nhạy cảm, dựng rào, giương gai, cách biệt kẻ chạm vào vùng xã hội của y.

Hắn nắm tay y, mở những ngón cuộn: "Có thể bàn xem cậu trả tôi gì rồi."

"Anh muốn gì tôi có thể cho? Tượng gỗ? Hay thứ khác?"

Nghiêu Tranh nói: "Thân thể."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!