Chương 16: Trò chơi ban trưa

Biên Vũ đối mắt với hắn, bỏ qua tính xâm lược trong ánh nhìn, tự lên xe, ngồi chỗ trống cạnh.

Xe lăn bánh, êm đến không nghe tiếng trong ngoài. Nghiêu Tranh đặt tạp chí xuống, mở chai nước khoáng, uống ngụm.

"Tượng Bồ Tát sáu mặt nhận được chưa?" Biên Vũ nhớ hắn là khách, hỏi xác nhận.

Nghiêu Tranh ngầm xác nhận đã nhận, nói: "Tôi không thấy chỗ nào hỏng."

Biên Vũ đáp: "Tốt nhất đừng biết chỗ hỏng, không sẽ mãi thấy khuyết điểm."

"Khi biết món đồ có khuyết điểm, trong lòng tôi, khuyết điểm ấy sẽ phóng đại vô hạn" Nghiêu Tranh đặt chai nước vào giá, mặt nước không gợn sóng, "Nếu biết khuyết điểm nhỏ, tôi lại không để tâm lắm."

"Vậy anh đánh giá khuyết điểm lớn hay nhỏ thế nào?" Biên Vũ hỏi.

"Xem nó có chói mắt không" Nghiêu Tranh cố ý nhìn y, môi nhếch nụ cười nhạt.

Biên Vũ nhìn thẳng mắt hắn. Y luôn đối diện ánh nhìn của Nghiêu Tranh. Trong thế giới của hắn, Biên Vũ là người đầu tiên nhìn thẳng không chút sợ hãi. Nghiêu Tranh biết trò đùa nguy hiểm không dọa được y, y là người không theo luật chơi.

"Trợ lý anh chưa hỏi khách sạn tôi ở đâu" Biên Vũ không tiếp tục chủ đề trước.

Nghiêu Tranh dời mắt, cười khẽ: "Khách sạn trung bình trở lên ở Vịnh Á Long, phải không? Ông chủ lợi nhuận vài triệu không hào phóng đặt khách sạn Vịnh Hải Đường, nhưng cũng không keo kiệt đến không đặt ở Vịnh Á Long."

Biên Vũ gật: "Phân tích chuẩn. Đây là kỹ thuật cờ bạc à?"

"Cậu thấy kỹ thuật cờ bạc của tôi thế nào?"

"So với ai?"

"Cậu."

"Lần trước anh thua tôi rồi" Biên Vũ nói.

Nghiêu Tranh nhếch môi: "Xem ra nếu không thắng lại, cậu sẽ luôn thấy tôi kém."

Biên Vũ cầm tạp chí hắn bỏ lại, lật xem: "Tôi nói rồi, tôi không lên bàn cược nữa, nên không có lần sau."

Nghiêu Tranh liếc động tác y, nhìn gương mặt không quan tâm của y: "Nhưng tôi không thích làm kẻ thua trong mắt người khác."

"Vậy à? Vậy anh phải tìm cách khác thắng lại."

"Giờ đi" Nghiêu Tranh lấy hai cây bút từ túi áo, "Một cây Aurora, một cây Montblanc." Hắn đặt hai bút giữa hai người, "Hai bút đại diện mạng sống của trợ lý và tài xế. Cậu phải chọn. Chọn Aurora, trợ lý sống, tôi ném tài xế khỏi xe. Chọn Montblanc, tài xế sống, tôi ném trợ lý. Nếu ai bị ném, cậu thua. Không chọn, cậu bỏ cuộc, cũng thua."

Tài xế và trợ lý, một tập trung lái, một nhìn đường, chỉ khẽ động mi khi nghe luật, không phản ứng với trò chơi đe dọa mạng sống. Nhưng rõ ràng, hơi thở họ nhẹ đi, gần như không có.

"Tôi chọn Aurora, trợ lý sống; chọn Montblanc, tài xế sống?" Biên Vũ xác nhận luật, nghĩ Nghiêu Tranh không thật ném ai, chỉ là luật trò chơi.

"Ừ"

"Chỉ chọn một?"

"Đúng."

Biên Vũ cầm cả hai bút, tháo đầu bút và ruột mực, lắp lẫn vào nhau.

Phân tích tâm lý cũng là kỹ thuật cờ bạc, Biên Vũ không thua kém. Y cá đúng, Nghiêu Tranh thích nhất quán, dù khác nhãn hiệu, bút có đầu và vỏ tương tự, nên y lắp được hai bút giống hệt.

"Tôi chọn cây này" Biên Vũ cầm một cây.

Vỏ Aurora, đầu và ruột Montblanc. Y chọn cả hai.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!