Trong phòng hóa trang, Phương Bạch Dạng xịt nước tẩy enzyme lên vết rượu trên cổ áo Biên Vũ, lấy giấy lau.
Biên Vũ định bảo tự làm, nhưng anh tự nhiên làm việc nhỏ này, khiến y không tìm được cơ hội nói.
"Vậy ổn hơn" Phương Bạch Dạng nói khẽ.
Họ đứng gần, không cần to tiếng vẫn nghe rõ.
Biên Vũ muốn nói tự làm tiếp, nhưng anh chưa xong: "Còn chút vết, bên trong áo cũng cần xịt."
Cổ áo có khuy kim loại, anh chỉ: "Phải cởi."
Biên Vũ cúi không thấy rõ khuy, ngửa đầu tháo bằng cảm giác, nhưng khuy chặt, mỗi lần sắp mở lại co lại. Thử vài lần vô ích, Phương Bạch Dạng giúp, một tay mở dễ dàng.
Anh không để Biên Vũ tự làm, lật cổ áo, xịt nước tẩy vào vết bẩn bên trong. Động tác như kéo dài d*c v*ng chinh phục trong lòng.
Xong bên trong, anh ngước nhìn mặt Biên Vũ, ánh mắt lướt nhanh, y không để ý. Anh gấp cổ áo lại: "Xong."
Biên Vũ cài khuy, phủi sợi giấy dính: "Cảm ơn."
"Không có gì" thần thái anh như việc này đương nhiên. Ngoài kia, hoạt động tan diễn tiếp tục, dù anh chủ động muốn xem, giờ không muốn trở lại lắm.
Đến khi nhân viên gõ cửa: "Xin lỗi, xong chưa? Chúng tôi cần dùng."
Biên Vũ nói xong, cảm ơn, cùng Phương Bạch Dạng trở lại.
Họ về muộn, phần quà thêm của ban nhạc đã kết thúc, sâm panh và bánh ngọt phát hết.
"Tiếc không ăn được bánh Lady M" Phương Bạch Dạng nói, mặt không chút tiếc, "Từ khi hãng này hủy hợp đồng với đại lý trong nước, khó đặt bánh lắm."
Biên Vũ nhớ ra: "Tuần sau triển lãm gỗ ở trung tâm, tiệc lạnh dùng bánh Lady M."
"Xưởng chỗ cậu tổ chức?" Phương Bạch Dạng hỏi.
"Anh biết?"
"Lúc đón thấy biển quảng cáo."
"Đúng vậy" Biên Vũ nói: "Rảnh anh đến xem, biết đâu ăn được bánh."
"Nếu cậu mời, tôi đi" Phương Bạch Dạng xác nhận, "Cậu mời tôi chứ?"
Biên Vũ thấy ánh mắt nghiêm túc, hơi lúng túng: "Tất nhiên." Anh mời y xem nhạc, y không thể không mời lại xem triển lãm.
"Được" Phương Bạch Dạng cười sâu, "Hẹn gặp lại."
---
Chủ nhật tuần sau, trung tâm Thân Hải, triển lãm gỗ Long Hưng
Biên Vũ đến hội trường lúc 10 giờ sáng, đã có vài khách tham quan. Chưa ăn sáng, y đến bàn tiệc lạnh lấy miếng bánh sữa chua.
Y tránh nơi đông, không thích nghe khách bình phẩm tác phẩm.
Nhiều năm dự triển lãm gỗ vì công việc, y biết trình độ khách xem. Vài người hiểu, nhưng đa số giả vờ, hoặc khoe kiến thức hời hợt trước con gái. Nghe nhiều chỉ hại khả năng phán đoán.
Trong hội trường có tác phẩm "Người bướm phá kén" y làm hôm kia, để cảm ơn ông chủ Long. Ông trưng bày tác phẩm này để bán, được y đồng ý.
Giao dịch ở triển lãm thường mang ý nghĩa kết nối giới thương nhân. Ông chủ Long tin tác phẩm Biên Vũ được họ thích, người thường khó thưởng thức.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!