Cùng lúc đó, điện thoại của Trĩ Nguyệt lại đổ chuông. Người gọi: Trĩ Uẩn
Trĩ Nguyệt đối diện với ánh mắt kiên định của Chu Thần Cảnh. Anh kiên quyết đòi cô một câu trả lời.
Dường như, chỉ cần nhìn sâu hơn một chút nữa, cô có thể nghe thấy tiếng nói từ đáy lòng anh.
— Anh, rất, rất khát khao trở thành lựa chọn duy nhất của cô.
Chuông điện thoại vẫn reo liên tục, nhưng bầu không khí ái muội vẫn không ngừng dâng cao.
Câu trả lời, hiển nhiên.
Trĩ Nguyệt ngẩng cằm lên, hôn vào khóe môi Chu Thần Cảnh, khẽ cười nói: "Anh."
Sẽ đi cùng anh.
Không còn nghi ngờ gì nữa.
Chu Thần Cảnh mỉm cười, Trĩ Nguyệt đặt lên môi anh một nụ hôn nhẹ như chuồn chuồn chạm nước.
Hôn vào lúm đồng tiền của anh.
Lúc này, Chu Thần Cảnh thôi không cười nữa.
"Anh hai, thật ngọt." Trĩ Nguyệt trêu chọc anh, giọng nói ngọt ngào mềm mại.
Chu Thần Cảnh khẽ nhướng mắt nhìn gương mặt xinh đẹp của cô, nắm lấy cằm cô, nghiêng đầu hôn lên, phá vỡ hàng rào đôi môi, tiến sâu vào bên trong.
Trĩ Nguyệt vòng tay quanh cổ anh, bị hôn đến mê muội, toàn thân đẫm mồ hôi, cảm thấy không khí trong xe thật ngột ngạt.
Điện thoại lại đổ chuông lần nữa, Chu Thần Cảnh vẫn hôn cô, chính xác tìm được vị trí chiếc điện thoại và tắt luôn.
"Anh hai, tắt máy như vậy, em trai em sẽ nổi giận đấy." Trĩ Nguyệt th* d*c nói.
Chu Thần Cảnh nhìn cô với đôi mắt sâu thẳm: "Em nên lo cho anh trước đã."
Không biết Trĩ Uẩn sẽ nổi giận thế nào, nhưng nếu còn quấn quýt thêm, người sắp nổ tung là anh.
Sau khi nô đùa một lúc, không dám có hành động quá đà, cả hai ngầm hiểu ngồi về vị trí ban đầu, trở về nhà trước.
Về đến nhà, Chu Thần Cảnh đi tắm, Trĩ Nguyệt nằm trên ghế sofa chọn phim, sau khi chọn xong phim, cô ngồi xổm trên tấm thảm lông và mở đồ ăn đặt ngoài.
Trà sữa là loại cô thích uống, đồ nướng cũng là những món cô thích ăn.
Những chi tiết nhỏ từ Chu Thần Cảnh chạm vào trái tim cô, giống như lòng cô ngập tràn mật ngọt.
Sở thích của Trĩ Nguyệt khá rõ ràng, khi cô thích ăn món gì đó, lần sau đến cùng nhà hàng, cô vẫn sẽ gọi món đó, ăn mãi không chán, hoàn toàn không giống những người khác ăn lần thứ hai đã thấy ngán, hoặc lần thứ hai sẽ thử món mới.
Cô hơi bướng bỉnh, thích món gì sẽ ăn mãi.
Vì thói quen này, Thượng Quan Dung, người từng ở cùng Trĩ Nguyệt một thời gian ngắn, đặc biệt không chịu nổi, những ngày sau hoàn toàn không muốn ngồi cùng bàn với cô nữa, vì đã ngán ngẩm.
Chu Thần Cảnh với khả năng quan sát tuyệt vời chắc chắn biết điều này, anh không hỏi han gì nhiều, chỉ mua theo thói quen của cô, không hỏi tại sao, càng không thấy khó chịu.
Chu Thần Cảnh rất biết cách chăm sóc cảm xúc của người khác, ngay cả cô vốn cứng đầu và ích kỷ cũng được chăm sóc rất tốt, không giống như lần đầu yêu đương.
Cô hơi không dám tin rằng mình là người yêu đầu tiên của anh. Trĩ Nguyệt và Chu Thần Cảnh từng nói đùa về điều này.
Anh nói cô có thành kiến.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!