Liễu Du Bạch ở lại thêm một ngày nữa rồi phải đi, vài tài liệu quan trọng của công ty cần chữ ký của anh mới có thể tiếp tục quy trình.
Vào buổi sáng anh đi, anh đã dành thêm nửa tiếng để đến thăm Lương Tư Nguyệt, tiện thể chào tạm biệt.
Trên tủ cạnh giường bệnh vẫn còn những loại trái cây mà người diễn Tiểu Đoạn tướng quân và thầy Tần cùng những diễn viên khác để lại khi đến thăm. Liễu Du Bạch ngồi trên ghế, lấy một quả quýt, lột vỏ ăn hai múi rồi đặt phần còn lại trên quầy, nói vài lời với cô. Anh nhìn thời gian, thấy sắp tới giờ đi nên đứng dậy nói: "Anh đi đây, em dưỡng bệnh cho tốt, nhớ cho anh biết trước ngày em về…"
Lương Tư Nguyệt trả lời ngay lập tức, "Anh sẽ đến đón em hả?"
Liễu Du Bạch nhướng mày, "Anh rảnh vậy à?"
Lương Tư Nguyệt cười, cô biết anh chỉ là ngoài miệng không buông tha người ta vậy thôi.
–
Sau khi Liễu Du Bạch rời đi, Lương Tư Nguyệt rời khỏi giường bệnh đi rửa mặt.
Sau khi xong việc, Tiểu Kỳ đi xuống mua bữa sáng cho cô.
Tiểu Kỳ chân trước vừa mới đi, ngay sau đó có người đẩy cửa bước vào, chính là Trì Kiều đã lâu không gặp.
Cô ấy mặc một chiếc áo quây ngực kẻ caro, quần bò cạp cao, tuy nhỏ nhắn nhưng tỉ lệ rất đẹp.
Trì Kiều vừa vào cửa đã bỏ mũ, lộ ra nụ cười tươi với Lương Tư Nguyệt, hai má lúm đồng tiền vừa ngọt ngào vừa ngoan ngoãn.
Cô ấy giang hai tay, cười nói: "Cục cưng, chắc là nhàm chán muốn chết rồi đúng không, chị Trì Kiều anh minh thần võ tới thăm tù đây."
Lương Tư Nguyệt cười.
Chưa kể nhìn thấy Trì Kiều thật sự giống như nhìn thấy mặt trời. Nếu không phải cánh tay không thể động đậy, cô rất muốn đi lên cho cô ấy một cái ôm nhiệt tình.
Trì Kiều cầm túi lớn, túi nhỏ đồ ăn vặt, tất cả đều theo sở thích của cô.
Sau khi hai người gặp nhau đều rất hưng phấn, ríu rít nói chuyện vô nghĩa nửa ngày trước khi đi vào vấn đề chính.
Hai giờ sáng Trì Kiều mới tới nơi, ở khách sạn một đêm, sáng sớm liền tới nơi này.
Cô ấy bận rộn biểu diễn, cả một ngày chỉ ngủ có bốn tiếng. Năm nay độ hot của nhóm nhạc nữ đột nhiên có sự phát triển bùng nổ bất ngờ, mà hợp đồng của các thành viên chỉ còn lại thời gian hai năm. Vì thế công ty cố gắng bóc lột, nhận hàng loạt bài PR cho bọn họ.
Nhắc tới những chuyện này, Trì Kiều tràn đầy chua xót, căn bản không thể nói hết trong hai ba câu, vì thế xua xua tay nói thôi, trước tiên không nói việc này.
Đề tài chuyển về người Lương Tư Nguyệt, hỏi cô tính làm thế nào với Liễu Du Bạch.
Lương Tư Nguyệt cười nói: "Thuận theo tự nhiên thôi."
Trì Kiều liếc nhìn cô một cái, vẻ mặt muốn nói lại thôi.
"Sao thế?"
"Nhóm bọn tớ đi chụp tạp chí vào hôm qua, nhà tạo mẫu mà nhiếp ảnh gia chỉ định là người Hồng Kông. Khi chị ấy trang điểm cho bọn tớ đã nói một số chuyện drama, nói ở Sùng Thành này có một vị tiểu thư danh giá gả cho một người đàn ông giả giàu có ở Hồng Kông, bây giờ hai người họ sắp ly hôn. Trước kia khi vị tiểu thư ấy cùng chồng lên tạp chí, chị ấy còn giúp trang điểm, cảm thấy thổn thức quá."
Lương Tư Nguyệt nghe vậy không hiểu, "… Sau đó thì sao?"
Vẻ mặt Trì Kiều cực kỳ bối rối.
"Cậu mau nói đi, còn như vậy là tớ đấm cậu đấy."
"Lúc ấy bọn tớ có phản ứng như cậu, dù sao đó là người ngoài giới giải trí, không có liên quan gì đến bọn tớ. Nhà tạo hình nói, vị tiểu thư kia có quan hệ với Liễu Du Bạch. Không phải mấy năm trước Liễu Du Bạch từng quay mấy bộ phim rồi sao, chính là bố vị tiểu thư đó làm cầu nối đấy. Tớ đột nhiên nghĩ tới ba bức ảnh mà mình thấy ngày hôm đó, tìm ra rồi hỏi chị ấy, có phải cô gái trong ảnh chụp chính là người mà chị ấy kể không.
Nhà tạo hình xem một cái liền nói đúng vậy, chị ấy đã từng thấy ảnh này rồi, một số tờ báo lá cải ở Hồng Kông đã bí mật đăng nó."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!