Lương Tư Nguyệt hơi luống cuống cầm điện thoại xem giờ, "Bốn giờ kém."
Liễu Du Bạch "ừ" một tiếng, mình cũng nâng cổ tay lên nhìn đồng hồ, trầm ngâm một lát, gọi Molly vào: "Gọi điện thoại cho Bối Tư Khởi, bảo cô ấy đến đây ngay bây giờ."
Molly nhận ra Liễu Du Bạch đã trở lại trạng thái làm việc hiệu quả cao thường ngày, khác hẳn vẻ mặt mệt mỏi khi vừa mới trở lại công ty vào buổi trưa. Cũng không có gì lạ, anh vốn là một người cuồng công việc, ngoại trừ kỳ nghỉ phép đã định, chưa bao giờ để mình rảnh rỗi quá nửa ngày mà không có lý do.
Nhưng điều khiến Molly kinh ngạc chính là Liễu Du Bạch chuẩn bị làm việc nhưng lại không định đưa Lương Tư Nguyệt trở về trước.
Lương Tư Nguyệt biết Bối Tư Khởi, mấy năm trước cô ấy là ngôi sao nữ cực kỳ nổi tiếng nhưng không biết tại sao mấy năm nay phong độ không còn như trước.
Cô nghĩ tới đây, có lẽ Liễu Du Bạch muốn nói chuyện gì đó với Bối Tư Khởi, cho dù là việc công hay tư, cô đợi đều không thích hợp.
Cô coi lời dặn của Liễu Du Bạch với Molly là đuổi khéo người, tự giác đứng dậy, đi đến ghế sô pha thu dọn balo.
Cô cũng không mang theo gì tới đây, chỉ thu dọn một cách tùy tiện và chỉ còn lại trang giấy bài thi mới làm vừa rồi.
Lương Tư Nguyệt đeo túi lên lưng, bước trở về trước bàn làm việc, cầm chồng giấy A4 trên đó lên.
Ánh mắt Liễu Du Bạch đảo qua, "Cô dọn đồ làm gì vậy?"
"Về nhà, không phải anh Liễu phải làm việc sao?"
"Đã nghĩ ra được sẽ ăn gì tối nay chưa?"
"…"
"Vậy còn không nghĩ tiếp đi."
Lương Tư Nguyệt ôm balo, buồn bực ngồi xuống ghế sô pha. Chẳng mấy chốc, Liễu Du Bạch lại kêu Molly đến phòng trà lấy một ít đồ ăn vặt và đồ uống tới.
Anh bảo cô ăn một ít đồ, nghỉ ngơi một lát, nghiêm túc suy nghĩ.
Tầm nửa tiếng sau, Molly dẫn Bối Tư Khởi vào văn phòng.
Cô ấy vừa thấy Lương Tư Nguyệt còn ở đó, dường như không có ý định rời đi, khéo léo hỏi một câu: "Tổng giám đốc, có cần tôi dẫn cô Lương sang phòng khách nghỉ ngơi một chút không?"
Liễu Du Bạch liếc nhìn Lương Tư Nguyệt, gật gật đầu.
Lương Tư Nguyệt đứng dậy, nghĩ một chút, cuối cùng vẫn để balo lại, chỉ mang theo điện thoại.
Bối Tư Khởi rất tò mò về cô gái trẻ ở trong văn phòng của Liễu Du Bạch, khi đi ngang qua, cô ấy không khỏi liếc nhìn thêm vài lần.
Đây là một khuôn mặt hoàn toàn như trong phim, thoạt nhìn không gây ấn tượng nhưng thích hợp để xem kỹ: Khuôn mặt nhỏ bằng bàn tay, dáng người cao, da mặt mịn màng, đường nét rõ ràng, ngũ quan cân đối, sống mũi cao, đầu mũi thanh tú, một đôi mắt đặc biệt thu hút. Tóm lại, hoàn toàn có thể chịu được độ phóng đại trên màn ảnh.
Cô ấy nghĩ khả năng cao đây có thể là diễn viên mới được bộ phận quản lý sự nghiệp biểu diễn ký hợp đồng.
Sau khi cửa đóng lại, Liễu Du Bạch ra hiệu Bối Tư Khởi ngồi xuống chiếc ghế đối diện bàn.
Trước kia Bối Tư Khởi từng làm trong bộ phận quản lý ngôi sao của công ty, trong vòng vài năm, công ty đã bồi dưỡng cô ấy từ một nghệ sĩ nhỏ chẳng mấy tiếng tăm thành một đại minh tinh hốt tiền mỗi ngày.
Mà vào năm ngoái, Bối Tư Khởi còn chưa hết hạn hợp đồng đã nhận dược cành oliu từ một ông lớn trong ngành, hứa hẹn những điều kiện hào phóng cho cô, trong đó bao gồm cả quyền tự chủ cực cao.
Bối Tư Khởi cân nhắc rồi đề nghị hủy hợp đồng với công ty.
Lúc ấy Liễu Du Bạch rất tức giận và thất vọng, nói với Bối Tư Khởi, công ty anh chưa bao giờ có tiền lệ nghệ sĩ hủy hợp đồng trước. Nghĩ đến việc hợp tác vui vẻ với cô ấy mấy năm qua, anh có thể cho cô ấy chút mặt mũi, chấm dứt hợp đồng trong hòa bình, không truy cứu trách nhiệm pháp luật với cô ấy, nhưng từ nay về sau, chỉ cần là hạng mục đầu tư của Liễu Du Bạch anh, chắc chắn cô ấy sẽ không nhận được sự ưu tiên.
Bối Tư Khởi chấp nhận điều kiện này, sau khi chấm dứt hợp đồng đã đến bên người chủ mới.
Vì quá nóng lòng muốn thành công, Bối Tư Khởi ký kết hợp đồng đánh cược cùng ông chủ mới với điều kiện khắt khe và số tiền khổng lồ. Kết quả không ngờ hai tác phẩm đại chế tác (*) mà mình tham gia casting và đóng đều thất bại thảm hại, danh tiếng và giá trị thương mại giảm sút nhanh chóng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!