Chương 30: (Vô Đề)

Tuần giữa tháng tư, Doãn Kham đưa tờ đăng ký đã điền xong cho thầy Tôn.

Thầy Tôn mừng rỡ, cầm lấy nhìn thử tờ giấy duy nhất, là thi vật lý, nghi ngờ nói: "Sao lại chỉ đăng ký có một môn? Chẳng phải thành tích tiếng anh của em cũng rất tốt sao, cô Đới toàn khen em trước mặt thầy."

Doãn Kham: "Không muốn đăng ký."

Thầy Tôn khuyên anh đăng ký thêm hai môn: "Chính sách khen thưởng bây giờ tốt lắm, được thưởng càng nhiều thì càng có lợi cho mình, cũng không cần phải giật giải nhất đâu."

Doãn Kham vẫn nói câu kia: "Một môn là được rồi."

Thầy Tôn tiếp tục khuyên: "Đừng lo, những học sinh mũi nhọn trường cấp ba alpha cũng làm vậy, nếu em không đăng ký sẽ chắp tay dâng trắng cơ hội cho người ta. Nếu đã như vậy, toán lý hóa đều chung một khối, không muốn đăng ký tiếng anh, không bằng đăng ký toán…"

Doãn Kham giơ tay muốn lấy tờ đăng ký về, thầy Tôn vội ngửa thân ra sau tránh né: "Được được được, một môn thì một môn, đăng ký một môn cũng được."

Đi tới cửa, nghe thấy thầy Tôn nói thầm sau lưng: "Chỉ thi vật lý, thằng bé này nghĩ gì thế không biết."

Doãn Kham bĩu môi, thầm nghĩ thật sự em không muốn tham gia đâu, nếu không phải là bị cưỡng bức dụ dỗ, đến cả vật lý cũng lười đăng ký.

Quay lại phòng học, Đường Chung chạy đến chỗ ngồi của Doãn Kham, hỏi: "Giao tờ đăng ký rồi à?"

Doãn Kham: "Ừm."

Kéo ghế lại ngồi, Đường Chung cầm lấy vài tờ giấy đã được gấp kỹ lên ngắm nghía, lầu bầu nói: "Sớm biết thì đã viết tiếng anh hết vào trong này rồi."

Doãn Kham rút vài tờ còn lại trong sách ra đưa cho Đường Chung: "Em có thể tự mình đăng ký."

"Không được không được," Đường Chung lắc đầu liên tục, "Hơn hai tháng nữa là thi đại học rồi, em không dư sức để đi thi đâu."

Thời gian nghỉ giữa giờ được kéo dài, Doãn Kham đang tìm chỗ thiếu sót trong vở ghi, thấy Đường Chung còn đang xoắn xuýt chuyện thi tiếng anh, dùng bút gõ gõ đống giấy viết tên môn học dùng để bắt thăm trong tay cậu, nhắc nhở: "Là em rút đấy."

"Cái tay hư hỏng này của em chẳng linh gì cả." Đường Chung dùng tay trái đánh một cái vào tay phải mình, "Sao không bốc ra tiếng anh cơ chứ? Tiếng anh còn có thi diễn thuyết, hợp cho anh phát huy."

"Không sao." Doãn Kham nói, "Đằng nào cũng phải mời đi Michelin tám sao."

Đường Chung thở dài một tiếng, cằm đặt lên chồng sách cao cao, đột nhiên hiểu được cái gì gọi là "Phí yêu đương".

Chẳng qua nghĩ đến là vì Doãn Kham, Đường Chung lập tức cảm thấy rất đáng, thêm củi tiếp sức cho mình: "Quân tử nhất ngôn tứ mã nan truy, từ bây giờ em bắt đầu góp tiền, Michelin hãy chờ tui!"

Hạ Gia Huân ngồi ghế trước quay lại: "Michelin? Mộc Đông Đông muốn mời người ta thật à?"

Đường Chung đang muốn giải thích, Doãn Kham đã nói với cậu ta: "Mời mình tôi, không liên quan tới cậu."

Hạ Gia Huân tỏ vẻ bi thương: "Bộ phim của ba người, tôi đây không có phần."

"Bốn người thì được mà." Tô Văn Uẩn giúp lớp trưởng phát vở xong chạy đến, "Cuối tuần này mọi người rảnh không?"

Đường Chung ủ rũ: "Phải kiếm tiền nuôi gia đình, không rảnh."

"Nhà không phải chỉ có mình cậu, thành viên khác cũng phải cố gắng." Tô Văn Uẩn nháy mắt với Doãn Kham, "Đúng không hả bạn Doãn?"

Doãn Kham: "Ừ."

Đường Chung bị lời đáp lại này dọa sợ suýt nhảy dựng lên, cho là mối quan hệ của bọn cậu cứ vậy mà công khai ra cho cả lớp biết.

Ai ngờ Tô Văn Uẩn lại vỗ vai Hạ Gia Huân, chuyển đề tài: "Cuối tuần là sinh nhật của Tiểu Hạ nhà chúng ta, mọi người đến tham dự nhé."

Tiệc sinh nhật của Hạ Gia Huân được tổ chức ở tiệm cơm gần trường.

Đường Chung vốn không định đi, ngày đó Tô Văn Uẩn mời cậu không nói gì, kết quả trước giờ tan tầm hôm thứ sáu, Hạ Gia Huân đột nhiên chạy tới gõ bàn cậu, vẻ mặt hơi mất tự nhiên: "Trưa chủ nhật, đừng quên đấy."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!