Lãnh Du và Lâm Hinh nhìn vết rạch trên người thi thể, phát hiện phần đùi có chữ H rất bé. Vết thương không sâu nhưng rất sắc bén.
Các nàng nhìn nhau, khó hiểu và đầy băn khoăn.
Chữ H này có phải chữ H trong tiếng Anh hay nó chỉ là ký hiệu hung thủ để lại?
Vì sao hung thủ lại to gan để lại một vết rạch như vậy?
Hung thủ muốn nói gì?
Động cơ của hắn là gì?
Bên pháp y vẫn chưa có lời giải thích nào về vết rạch này nên sau khi có kết quả giải phẫu, hai người rời đi.
Lâm Hinh nhìn Lãnh Du, thấy cô nhíu mày, hỏi: "Cậu muốn ở đây hay về nhà?"
Lãnh Du ngẫm lại rồi đáp: "Mình về nhà."
Lâm Hinh "ừ".
Lãnh Du vừa đi vừa suy nghĩ, cô không rõ H là gì. Cô cảm thấy đây là manh mối quan trọng, đáng tiếc cô không có đầu mối. Cô cần tìm hiểu tất cả thông tin về Chu Liên Anh, điều tra xem ông ta có bí mật lớn nào không.
Chính nó, cái bí mật Chu Liên Anh không thể cho ai biết, có lẽ cả giới truyền thông cũng không hay.
Lâm Hinh thấy Lãnh Du đi xa mình, bỗng hỏi: "Nếu không mình đưa cậu về?"
Lãnh Du dừng bước, hỏi lại: "Sao cơ?"
Lâm Hinh không đáp, kéo tay cô về phía xe. Nàng mở cửa, đẩy Lãnh Du vào ghế phụ.
Lãnh Du kinh ngạc nhìn Lâm Hinh ngồi ở ghế lái, chưa kịp nói đã bị ngắt lời: "Dù sao bây giờ mình cũng rảnh nên mình đưa cậu về. Mai cậu còn phải đến đây nên cứ đậu xe ở đây đi."
Câu này nghe quen quen.
Lãnh Du nghe thấy, trong lòng ngọt ngào. Cô nhận ra sau vụ án lần trước, Lâm Hinh đã đối xử dịu dàng hơn với mình.
Cô mang đai an toàn: "Cảm ơn cảnh sát Lâm."
Lâm Hinh đáp: "Không có chi."
Lái được một lúc, Lâm Hinh nhìn đường, nói: "Vụ này của cậu trông khó giải quyết quá."
Lãnh Du: "Ừ, không đoán được động cơ chứ đừng nói đến tìm ra hung thủ."
Lâm Hinh: "Cảnh sát Lãnh đừng bảo vụ này làm khó cậu nha."
Lãnh Du: "Mình không thông minh như cậu nghĩ."
Lâm Hinh "hừ": "Người thông minh nào cũng bảo mình không thông minh."
Lãnh Du không đáp. Cô không nghĩ mình giỏi. Điều tra vụ án cần tinh thần đồng đội. Nếu không có những cấp dưới hiện tại, cô cũng không thể một mình phá án.
"Pháp y nói Chu Liên Anh mất máu quá nhiều mà chết. Vết thương trí mạng không nằm ở tim." Lâm Hinh chuyển chủ đề.
"Mình cũng bất ngờ. Rất hiếm người có trái tim nằm bên phải như Chu Liên Anh. Xem ra cả hung thủ cũng không biết, vì hắn đã đâm nhiều nhát vào ngực trái của Chu Liên Anh. Nếu tim ông ta nằm bên trái thì đã chết ngay tức khắc."
Lãnh Du ngừng lại, nói tiếp: "Nhưng chuyện này cũng cho ta biết, có lẽ hung thủ từng tiếp xúc với Chu Liên Anh nhưng không thân đến mức biết rõ mọi thứ về ông ta nên không biết vị trí thật của tim ông ta."
"Cách thức gây án của hung thủ tàn nhẫn làm mình cảm thấy có chút không ổn. Dù Chu Liên Anh thật sự gây thù với người khác nhưng ông ta già rồi, ai lại ra tay nhẫn tâm như vậy." Lâm Hinh nói.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!